Chương trước
Chương sau
 
- Ta nghĩ Nghệ Phong nhìn ra được bệ hạ trúng độc!
Một câu nói nhàn nhạt, để Hoàng đế Trạm Lam ngẩn ra:
- Tại sao Tôn lão lại nghĩ như vậy?
- Không biết bệ hạ chú ý tới lúc Nghệ Phong thẳng tắp nhìn kỹ ngài, trong mắt hắn có chút quang mang chợt lóe qua hay không?
Tôn lão nhìn Hoàng đế Trạm Lam nói.
Hoàng đế Trạm Lam nghĩ đến mới vừa rồi Nghệ Phong nhìn thẳng vào hắn khiến hắn có chút tức giận, liền khẽ cau mày nói:
- Ý ngài là, lúc đó hắn nhìn thấy bệnh trên người trẫm, cho nên mới thất thố nhìn trẫm như vậy?
- Uhm! Có khả năng này. Nghệ Phong cũng không phải kẻ ngu si, hắn không thể không biết nhìn kỹ một hoàng đế đế quốc như vậy là thất thố cỡ nào. Mà khi Tần Y nhắc nhở hắn một chút, ánh mắt hắn hơi thất thần, càng khẳng định được ý nghĩ trong lòng ta!
Tôn lão nói.
- Thế nhưng, điều này sao có thể? Hắn lẽ nào chỉ cần nhìn kỹ là có thể phát hiện trẫm trúng độc? Hiệu quả của độc kia không phải ngài không biết, cho dù vị Y Sư kia của cung đình vẫn phải dò xét một lúc thật lâu mới phát hiện trẫm bị trúng độc!
Hoàng đế Trạm Lam nói đến điều này, trong lòng hắn không tự giác có chút tức giận. Chính mình thân là vua của một nước, cư nhiên dưới tình huống không hay không biết bị người ta hạ độc, điều này làm cho sát ý trong lòng hắn thăng thiên.
Hoàng đế Trạm Lam rất rõ ràng, điều này là có một số người không an phận, đánh chủ ý lên ngồi vị hoàng đế của hắn.
- Nếu như Nghệ Phong thật sự thất thố bởi vì bệ hạ trúng độc, vậy thì chỉ có một khả năng có thể giải thích!
Tôn lão nói đến điều này, hắn dừng lại một chút rồi kiên định nói tiếp:
- Nghệ Phong cực kỳ lý giải dược tính của độc dược này!
- Cái gì? Ý ngài là Nghệ Phong rõ ràng độc tính? Vậy chẳng phải nói hắn có thể giải?
Hoàng đế Trạm Lam kinh hỉ nhìn Tôn lão, nếu như Nghệ Phong có thể lý giải, vậy nói rõ hắn còn có thể sống thêm mấy năm rồi.
Thời gian mấy năm, hắn có thể làm rất nhiều việc! Đế quốc này, hắn không hy vọng bắt đầu suy thoái trên tay mình! Đương nhiên, hắn cũng muốn tìm ra kẻ đầu sỏ muốn giết chính mình. Mưu sát đế vương, âm mưu trong đó có thể nghĩ.
- Theo lý thuyết đúng là như vậy, thế nhưng độc kia xác thực kinh khủng. Cho dù Nghệ Phong rõ ràng dược hiệu cũng không nhất định có thể giải độc!
Tôn lão không ôm quá lớn hy vọng.
Hoàng đế Trạm Lam gật đầu:
- Bất quá, biết dược hiệu! Có thêm mấy vị Y Sư cao cấp liên thủ. Nhưng thật ra không khó giải! Chỉ là có điều làm ta lo lắng, Nghệ Phong không phải dễ dàng ứng phó như vậy!
Dưới sự nghi hoặc của Tôn lão, Hoàng đế Trạm Lam tiếp tục nói:
- Nhìn bộ dáng của tiểu tử đó lúc nãy, hiển nhiên không phải là một người dân lành. Nếu như hắn thực sự hiểu được dược hiệu mà không nói ra, vậy thì hiển nhiên trong lòng hắn có tính toán, có thể hắn sẽ không thừa nhận hắn hiểu dược hiệu!
Tôn lão ngẩn ra, ngẫm lại thực sự có loại khả năng này, người mà ngay cả phó viện trưởng học viện Trạm Lam đều dám ra tay, đùa giỡn chút điểm tâm tư đối với hoàng đế Trạm Lam đế quốc cũng là điều bình thường.
Nghĩ vậy, Hoàng đế Trạm Lam hừ một câu, trong mắt hiện lên một đạo ánh sáng lạnh lùng:
- Bất quá, nếu như Nghệ Phong hắn đã là con dân của Trạm Lam đế quốc, còn không đến phiên hắn cự tuyệt trẫm.
Tôn nghiêm đế vương của Hoàng đế Trạm Lam, tại giờ khắc này biểu lộ không thể nghi ngờ.
Tôn lão nghe thấy câu đó, hắn nhanh chóng ngăn cản nói:
- Bệ hạ, đối với người như Nghệ Phong không nên dùng sức mạnh là tốt nhất. Ta nghe nói kinh mạch của Nghệ Phong bị đứt đoạn chính là vì ngăn lại một chưởng cho Tần Y, có thể thấy được quan hệ giữa hai người này thân mật như thế nào. Có Tần Y hậu thuẫn, chúng ta phải lo lắng nhiều vấn đề khác!
Sắc mặt Hoàng đế Trạm Lam không chút biến hóa, hắn đột nhiên nói sang chuyện khác:
- Nghe nói Tần Y tìm một nam nhân? Nam nhân của nàng còn làm thương nặng Vương Cấp?
Tôn lão nghe đến đoạn này cũng không khỏi có chút cảm thán:
- Đúng vậy! Nam tử kia cường thế để mọi người ở đế đô khiếp sợ, cũng chỉ có nhân tài như vậy mới xứng với Tần Y!
Tôn lão nghĩ đến sự xinh đẹp điên đảo chúng sinh của Tần Y, tuy rằng năm nay đã bảy mươi, thế nhưng vẫn không nhịn được cảm thán!
- Phù…
Hoàng đế Trạm Lam nhẹ thở ra một hơi, có Tần Y làm hậu thuẫn, hắn thật sự lo lắng đối với Nghệ Phong:
- Trẫm sẽ nghĩ sau!
- Kỳ thực Tần Y còn tốt, dù sao nàng vẫn chưa được chưởng quản gia tộc, phụ thân nàng sẽ không vì Nghệ Phong mà đối nghịch với Trạm Lam đế quốc của chúng! Cái mà chúng ta muốn cố kỵ nhất vừa vặn là bản thân của Nghệ Phong! Một y sư thất giai, một cao thủ Tướng Cấp, một nhiếp hồn sư! Nhiều chức nghiệp như vậy tụ hợp trên một người, đủ để cho hắn sánh ngang một Tôn Cấp rồi!
Tôn lão nhàn nhạt nói.
Hoàng đế Trạm Lam cũng hơi sửng sốt, lập tức suy nghĩ một chút. Liền gật đầu nói:
- Điểm ấy ta biết, trẫm tự có phân lượng! Bất quá, đó cũng chỉ nói địa vị hắn sánh ngang Tôn Cấp, mà địa vị và thực lực không thể sánh ngang nhau được!
Tôn lão thấy Hoàng đế Trạm Lam nói như vậy, hắn cũng không tiếp tục nói gì nữa. Quay lại thi lễ với Hoàng đế Trạm Lam, liền lần thứ hai ẩn thân tiến vào chỗ tối!

Mà lúc này Nghệ Phong đi ở trên đường, lại đột nhiên quay đầu nói với Tần Y:
- Tần Y tỷ, tỷ tính thế nào đối với thỉnh cầu của Hoàng đế Trạm Lam?
Tần Y quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong nghi hoặc hỏi:
- Vì sao đệ quan tâm đến vấn đề này?
Nghệ Phong cười cười nói:
- Ta muốn khuyên Tần Y tỷ không nên lãng phí sức lực. Trừ phi tỷ tìm đến y sư cửu giai! Bằng không tuyệt đối không giải được độc trên người Hoàng đế Trạm Lam!
Ánh mắt Tần Y sáng lên, nhìn Nghệ Phong nói:
- Đệ biết gì sao?
- Nếu như ta không nhìn lầm mà nói, độc trong người hắn hẳn là do một tông sư dụng độc trong Thánh Địa sáng tạo ra, độc dược này biến ảo nhiều đoạn, coi như y sư bát giai cũng cực kỳ khó lục lọi ra. Cho nên ta mới khuyên Tần Y tỷ không nên lãng phí khí lực!
Nghệ Phong mỉm cười nói.
Tần Y sửng sốt, lập tức cổ quái nhìn Nghệ Phong nói:
- Vậy thì ý của đệ là, đệ hiểu rõ dược hiệu?
Nghệ Phong ha ha cười nói:
- Cách thức phối chế loại độc dược này hắn đã sớm dạy cho ta, cho nên ta không chỉ rõ ràng, hơn nữa muốn giải nó cũng không phải vấn đề quá lớn!
Bộ độc dược này của ngũ trưởng lão, chỉ cần hiểu được dược tính, phát hiện chênh lệch rất nhỏ trong đó. Chỉ cần là một Y Sư cao cấp là có thể giải được. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tần Y nghe được Nghệ Phong nói, không khỏi ngạc nhiên, lập tức lại hi hi phá lên cười. Cười đến xinh đẹp, khiến con mắt của Nghệ Phong có chút sững sờ.
Tần Y đột nhiên bật cười, khiến Nghệ Phong có chút không hiểu đầu đuôi:
- Tần Y tỷ, tỷ cười cái gì?
- Hi hi… Nghệ Phong đệ còn nhớ rõ một năm trước lý tưởng thứ nhất của đệ là gì không? Hay cho một câu "Đế quốc muốn ta sống, ta liền sống, đế quốc muốn ta hy sinh, ta không hề oán trách" đệ quả nhiên là một người yêu nước, hiện tại hoàng đế bệ hạ của chính mình bị trúng độc, đệ cư nhiên còn nhìn có chút hả hê!
- Ách…
Nghệ Phong nhớ tới mỗi câu trước kia của chính mình, hắn cũng có chút cảm giác da mặt nóng lên:
- Cái kia…Tần Y tỷ, kỳ thực ta rất yêu nước, nguyên nhân không yêu nước chính bởi vì hoàng đế là nam, mà không phải một giai nhân tuyệt sắc. Nếu như Tần Y tỷ là hoàng đế của đế quốc, nhất định ta yêu đến chết đi sống lại. Chết đến nhiều lần!
- Lăn….
Tần Y trắng mắt liếc Nghệ Phong, nàng đã sớm quen với tính lớn mật của Nghệ Phong, đối với câu nói đại nghịch bất đạo này cũng không quá để ý.
- Nếu như có thể, đệ hãy giải độc giúp hoàng đế bệ hạ!
Tần Y thông minh tự nhiên suy đoán được, hoàng đế của đế quốc bị trúng độc, có thể tưởng tượng được trong đó ẩn chứa âm mưu gì.
- Đến lúc đó hẵng hay!
Nghệ Phong không cho là đúng, hoàng đế là một trong những kẻ địch của Điệp Vận Du, muốn cho Nghệ Phong ra tay cứu hắn, thật đúng là có chút vấn đề! Điều quan trọng nhất là, Nghệ Phong nghĩ nên hỏi Điệp Vận Du một chút xem, đối với cái chết của hoàng đế này, nàng rốt cuộc có thể được đến chỗ tốt sao?
Tần Y cổ quái liếc mắt nhìn Nghệ Phong, không rõ vì sao hình như Nghệ Phong không muốn ra tay. Theo lý mà nói, giải được độc dược trong người hoàng đế bệ hạ, đối với Nghệ Phong có rất nhiều chỗ tốt, không nói cũng biết.
Mà điều Tần Y không biết chính là, Nghệ Phong đối với cái chết của hoàng đế tính toán được mất. Nếu như chỉ cần nàng ta có chỗ tốt, Nghệ Phong liền nghĩ cho Hoàng đế Trạm Lam chết là có giá trị.
Nếu như người khác biết cách nghĩ ích kỷ này của Nghệ Phong, sợ là cả đám sẽ đập chết Nghệ Phong!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.