Gulf bị lời nói của anh làm cho kinh hồn bạt vía, không biết phải phản ứng như thế nào.
Cậu vẫn đang ngơ ra như vậy, hai mắt mở to chứa đầy sự khó hiểu nhìn anh.
Gulf như vậy làm Mew thật sự muốn dạy dỗ lại cậu hẳn hoi, học ở đâu suy nghĩ lung tung rồi hại bản thân mình như vậy chứ?
“Không phải lúc trước đã thỏa thuận, nếu em còn gọi anh là “Thầy” nữa, thì sẽ bị phạt, không phải sao?” Mew nhìn Gulf, giọng nói nhẹ nhàng.
Nhưng đột nhiên tông giọng của Mew thay đổi, nghiêm túc hơn, trầm thấp hơn.
“Nhưng hôm nay anh nên phạt em nặng hơn một chút, vì lí do suy nghĩ lung tung, không lo cho sức khỏe của bản thân mình.”
Nói xong, cũng không để cho Gulf phản ứng, Mew cúi người xuống vòng tay qua dưới đầu gối của Gulf trực tiếp nhấc cậu lên, đi về phía phòng ngủ.
“A!”
Bất ngờ bị nhấc lên như vậy, cảm giác lơ lững trên không trung làm Gulf la lên một tiếng.
Hai tay từ eo của anh cũng buông ra, thay vào đó là choàng qua cổ của anh.
Đôi mắt to trong đảo quanh, như con nai nhỏ ngơ ngác, không biết đi về đâu.
Vào trong phòng ngủ, Mew còn dùng chân đá bùm một cái vào cửa, làm cánh cửa đóng lại vang lên âm thanh rất lớn.
Trong lòng Gulf hơi hoảng, cậu cảm nhận được hiện tại Mew đang rất giận, nhưng anh vẫn đang áp chế cơn giận của mình.
Từ khi nãy khi Mew hỏi Gulf câu chỉ vì vậy mà bỏ bữa, là cậu biết bản thân mình sai ở đâu rồi.
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mewgulf-em-la-mon-qua-cua-anh/1181685/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.