Được rồi, lần này Gulf đã bình tĩnh hơn nhiều. Dù phản ứng của cả bọn có chút bất ngờ, không thể tin được, nhưng không có kiểu biểu cảm tồi tệ, ghét bỏ hay khinh bỉ mà cậu đã tưởng tượng ra trước đó.
Cậu cảm thấy đám bạn này mình chơi thật xứng đáng.
“E hèm.”
Gulf hắng giọng một cái, kéo tâm hồn đang trên mây của mọi người quay trở lại, rồi giới thiệu tên của từng người từ phía bên Mew vòng qua bên cậu cho Mew làm quen.
“Bight, Kao, Tor, cái thằng người nhỏ nhỏ chút xíu này là Plan, Ten, Kaownah, Wheel còn đây thì anh biết rồi, Mild.”
Đi hết một vòng Gulf đã giới thiệt hết tên của đám bạn.
Có một hai người lớn hơn cậu một hai tuổi, nhưng đa số đều là bạn bằng tuổi cậu. Mọi người dù lớn hơn những cũng ít khi nào xưng là anh-em, chỉ gọi tên hoặc ta-mày như bạn bè thôi.
“Bọn em cùng câu lạc bộ đá bóng hồi cấp hai, quen nhau chơi với nhau đến bây giờ.”
“Em chào thầy.”
Cả đám lại nhao nhao chào lần nữa.
“Các em cứ tự nhiên, thoái mái nhé. Lần này tôi ngồi đây với cương vị là người yêu Gulf, các em không cần sợ tôi, nếu không ngại cũng có thể gọi tôi bằng anh lúc không ở trường.” Mew nói.
“Dạ.”
“Nãy Mild đã gọi món rồi, nếu các em còn muốn ăn thêm gì thì cứ tự nhiên gọi nhé! Hôm nay tôi đãi khách, làm bữa cơm giới thiệu với mọi người cũng là cảm ơn mọi người đã quan tâm chăm sóc Gulf trong thời gian qua nhé.”
“Không sao, không có gì ạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mewgulf-em-la-mon-qua-cua-anh/1181672/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.