Cửa phòng được đóng lại, ngăn chặn ánh mắt như hổ rình mồi của Mew ở phía bên ngoài. Gulf dựa lung vào cửa, hơi thở có chút dồn dập, cậu khá giật mình vì tình cảnh này. Nếu là Mild hay là đám Bight thì cậu đã không như vậy rồi. Dù gì đi nữa Gulf vẫn cố gắng giữ bản thân bình tĩnh, thay đồ rồi ra ngoài.
Mew nhìn cánh cửa đã đóng thì bật cười, anh lắc đầu trước sự ngáo ngơ đến dễ thương này của cậu.
Chợt tiếng chuông điện thoại vang lên, Mew lấy điện thoại ra xem, nụ cười trên môi chợt tắt:
“Alo.”
“Anh à…!” Một giọng nói chua léc chua lè vang lên ở đầu dây bên kia.
“Tôi với cậu không thân, không cần gọi tôi với giọng điệu như thế.”
Giọng điệu của anh khác hoàn lúc anh nói chuyện với Gulf.
Nếu như lúc nói chuyện với Gulf anh dùng tông giọng nhẹ nhàng, có chút cưng chiều và yêu thương vào đó. Thì tông giọng lần này tràn đầy sự lạnh lùng và xa cách mà bất cứ ai cũng có thể nghe thấy được.
“Anh về nước rồi sao? Sao không thấy anh tìm em, em rất nhớ anh nè!” Đầu dây bên kia vẫn mặc kệ lời anh nói, dùng giọng điệu nũng nịu chảy nước đó để nói chuyện với anh.
Điều đó khiến Mew có phần không thể chịu được, nếu đó là Gulf nói với anh có lẽ anh sẽ có một tâm trạng khác. Nhưng đối phương đã làm cho anh mất kiên nhẫn.
“Nếu không có gì thì tôi cúp máy đây.”
“Từ từ đã, anh à, em có chuyện.”
Mew vẫn im lặng.
“Chuyện là không phải công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mewgulf-em-la-mon-qua-cua-anh/1181664/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.