Lần này vẫn là con đừng đó, hành lang đó, cánh cửa đó, chỉ khác một điều, Mew nói với Gulf mật khẩu cửa nhà mình, bảo Gulf mở cửa giúp anh. Gulf ngỏ ý muốn bê đồ dùm anh để anh mở, nhưng Mew lại cố tình không chịu.
“Em đã là người yêu anh rồi, cũng nên biết mật khẩu nhà anh.”
Gulf bất lực, thiệt tình cái người đàn ông này. Nhìn thì trưởng thành mà sao yêu đương vô lại trẻ con như vậy, thiệt dễ thương. Gulf nghĩ.
“Sao anh không nói luôn mật khẩu két sắt nhà anh luôn đi” Gulf vừa mở cửa vừa lầm bầm, muốn trêu Mew, nhưng Mew lại nghiêm túc suy nghĩ rồi trả lời.
“Nhà anh không có két, nhưng anh có két ở ngân hàng. Tý nữa ăn xong anh đưa chìa khóa két với mật khẩu thẻ ngân hàng của anh cho em”
Gulf đứng hình, quay phắt lại:
“Em chỉ nói giỡn thôi, em không cần đâu.”
“Nhưng anh là nghiêm túc, vô nhà nào, em đang chắn đường anh đó.”
Gulf ngơ ngác né người qua cho Mew đi vào, rồi lẽo đẽo theo sau. Vẫn không thể tưởng tượng được lời Mew nói, thiệt sự dọa cậu rồi.
Không lẽ mọi người yêu nhau đều như vậy sao? Mật khẩu gì cũng đều phải nói ra hết hả? Thế mật khẩu tài khoản game với tài khoản ở quán net của cậu có cần nói ra không nhỉ? Gulf nghĩ.
Lời tác giả: Gulf à, có cần phải dễ thương đến vậy không? Có án mạng đó!
Tạm gác vấn đề mấy con số qua một bên, cậu muốn phụ anh làm đồ ăn. Vô bếp thấy Mew đang mở thùng đồ ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mewgulf-em-la-mon-qua-cua-anh/1181655/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.