Ăn uống xong xuôi, Mew cùng Gulf đưa Mild về nhà.
Nhà Mild không xa lắm, cách nhà Gulf chỉ mười lăm phút đi xe.
Vừa đến nơi, hai con cún nhà Mild đã sủa ầm ĩ vì nghe tiếng xe.
“Hai con cún nhà em cũng giống chủ phết.”
Mew nói với Mild, ý chọc hai con chó ồn ào náo nhiệt như chủ.
Mild cười cười:
“Vậy cho vui nhà vui cửa thầy ạ. Cảm ơn thầy đã đưa em về. Hai ngươi về cẩn thận.”
Nói xong thì bye bye Gulf rồi xoay người mở cửa xuống xe.
Chờ đến khi Mild vô nhà rồi, hai bé cún mới yên lặng được.
Nhà Mild nuôi hai con cún, một con Poodle nâu đỏ với một con Alaska đen trắng.
Như Mild nói, vì cậu sống một mình nên có hai bé cún lúc về nhà cũng đỡ cô đơn hơn.
Gulf nhìn theo mãi, đến lúc xe chạy khuất mới thôi.
“Em thích nuôi chó sao?”
“Dạ, cũng thích ạ. Nhưng em thích mèo hơn. Với lại em sợ em nuôi không tốt, lại tội chúng nó.”
Gulf thật thà lắm, cậu chỉ nghĩ đơn giản rằng bản thân mình ăn uống thất thường, lại hay không ở nhà, sợ sẽ không chăm được cún. Nên mãi vẫn không nuôi dù cũng thích chúng.
Cậu chỉ thỉnh thoảng cùng Mild dắt mấy đứa đi dạo, hoặc những khi qua nhà Mild thì chơi cùng chúng nó thôi.
Mew nghe vậy cũng không nói gì.
Dù Mew đã cố chạy chậm, nhưng nhà Mild và nhà Gulf lại quá gần, nên mới đó mà đã tới nhà Gulf rồi.
Thực ra không chỉ Mew cảm thấy nhanh, mà Gulf cũng vậy. Cậu cũng muốn ở bên cạnh Mew
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mewgulf-em-la-mon-qua-cua-anh/1181649/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.