Chương trước
Chương sau
Trong khi hai người nói chuyện thì thịt đã được nướng chín rồi. Gắp ra dĩa của mình, Mew bỏ thịt vào rau sống, thêm ít sốt vào cuốn rồi đưa đến trước miệng Gulf, Gulf giơ tay muốn nhận cuốn từ Mew thì anh lại lùi tay lại. Một lần nữa đưa cuốn đến trước miệng Gulf, Gulf ngạc nhiên, nhưng cũng hiểu Mew đang muốn làm gì.
Đây là đang muốn đút cho cậu đây mà, nhìn Mew như cậu mà không ăn sẽ không bỏ tay xuống vậy.
Gulf nghĩ cũng không có gì to tát, chả phải bình thường chả phải mẹ vẫn sẽ đút cậu như vậy sao, nên cậu há miệng để Mew đút cuốn thịt rau đó vào miệng cậu.
Nhai hai phát, lúc cắn đến thịt bên trong mắt Gulf mới thực sự sáng lên, thịt nướng vừa chín đến, vietboiLeHaBang bên trong vẫn còn ngọt nước, không bị khô quá.
Nước chấm Mew thêm vào cuốn là nước chấm tự pha, ngọt ngọt chua chua, có phần cay nhưng vừa đủ, không quá cay.
Cậu cũng tự pha một chén nhưng chén của cậu đỏ au, nhìn vào là đã biết rất cay rồi.
Cậu nhai hết rồi tự cuốn một cuốn khác, nhưng mùi vị không được như cuốn Mew đút cho cậu.
Cậu ngơ rồi, tại sao lại như vậy a? Cậu nhìn sang chén nước chấm của Mew, không lẽ do nó? Mew thấy vậy thì hỏi:
“Em muốn chén nước chấm của tôi hả?”
Gulf thật thà gật đầu, cái gật của cậu khiến anh cười sảng.
Anh thầm nghĩ cậu nhóc nhà anh thật là dễ thương, nghĩ gì trên mặt biểu hiện ra hết, không giấu được ai.
Gulf nghĩ Mew hỏi vậy là sẽ cho cậu chén nước chấm, nhưng không. Mew không có đưa cậu mà tiếp tục cuốn rồi đút cho cậu ăn.
Mấy lần đầu Gulf còn ngượng ngùng không quen, nhưng được thêm mấy lần nữa Gulf rất tự nhiên há miệng ăn cuốn Mew đút.

Cái này không phải do nước chấm ngon mà là do được người thương đút nên mới có vị ngon hơn bình thường đó Gulf à.
Bình thường khi đi ăn thịt nướng thì chỉ có nhâm nhi ly rượu hoặc uống một ly Pessi mới đúng bài, Mew thì nghĩ Gulf cũng hai mươi tuổi rồi, chắc tửu rượu cũng không tồi nên lúc gọi nước, Mew đã gọi cho cả hai một chai Soju Hàn Quốc vị trái cây, chính là vị đào.
Lúc khui chai ra đã thấy mùi thơm rất ngọt, rất thơm. Gulf ngửi thấy rất thích, cũng rất dễ uống, nên trong bữa ăn Gulf cũng uống với Mew.
Ly đầu tiên Gulf uống vào, cậu cảm giác ở cổ rất nóng, nhưng sau đó là một vị ngọt lan tỏa khắp khoang miệng cậu.
Đó chính là vị ngọt của đào, với thêm rượu đã được ướp lạnh nên uống vào rất thoải mái, làm Gulf mê luôn, nên vẫn tiếp tục uống.
Nhưng Mew làm gì biết, Gulf chưa thật sự uống rượu bia bao giờ, nên hiện tại hai người chỉ mới uống có hai phần ba chai thì mặt Gulf đã đỏ lự lên, trông như sắp gục rồi vậy.
Nghe thật là lạ kì, một người con trai, hai mươi tuổi mà rượu bia không rành. Nhưng đối với Gulf thì là bình thôi, các buổi bạn bè tụ tập nhậu nhẹt, bar pub, cậu đều cảm thấy những nơi đó rất ồn ào, cậu đều không muốn đi, nên bình thường chỉ có Mild đi, cậu ở nhà chơi game thôi.
Ngoài những buổi không thể không đi, những lúc đó cậu vẫn sẽ uống một ít. Nhưng với bạn bè Gulf là một người rất cộc tính, uống hai ba ly cậu ngưng, bạn bè cũng chả ai ép cậu cả.
Gulf trước khi gặp Mew đúng là một trạch nam luôn đó. Ngoài ở nhà chơi game, lên trường đi học, thì Gulf chỉ có một sở thích duy nhất đó chính là đá bóng.
Có thể nói Gulf đá bóng rất cừ, nếu không phải năm mười sáu tuổi vì một lần đá bóng nên bị chấn thương chân, không thể thi vào đội tuyển quốc gia thì nói không chừng bây giờ Gulf đã là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp.
Ăn xong bữa tối thì chai Soju cũng đã hết sạch, Gulf thấy hết vẫn đang còn mè nheo đòi uống tiếp. Mew hỏi cậu:
“Em đã ăn no chưa?”

“No rồi ạ, nhưng vẫn muốn uống thêm một chút nữa. Cái này uống ngon quá, thật thơm.”
“Hôm nay hết rồi, hôm sau lại uống tiếp nhé, ngoan.”
Nói với Gulf xong anh quay sang gọi phục vụ tính tiền. Xong xuôi hết mọi thứ anh đưa Gulf lên xe, hên là nhóc nhà vẫn chưa sụp hẳn nên cũng dễ dàng.
Anh ngồi trên xe, quay sang nhìn cậu nhóc bên cạnh đang giương cặp mắt long lanh nước nhìn anh.
Anh nói thật thì trong một phút giây nào đó anh đã suýt không kiềm chế được mà muốn đè cậu nhóc này ra.
Chứ cậu nhìn anh như thế này, anh có chút ngứa ngáy trong người đó. Nhưng vẫn phải kiềm chế lại, vì cậu vẫn chưa thật sự là của anh. Anh nghĩ mình phải cố lên thôi, chứ ngày nào cũng vậy chắc anh toi sớm.
Cậu đòi ăn kem, nhưng hiện tại vừa uống rượu xong mà ăn đồ ngọt anh sợ cậu sẽ thật sự sụp mất, nên không cho cậu ăn. vietboiLeHaBang Chính vì vậy nên mới có cái cảnh cậu long lanh mắt nước nhìn anh.
Anh nghĩ đi nghĩ lại không biết làm sao cho hợp lí. Anh không nghĩ uống vào cậu lại con nít đến như vậy, đòi không được kẹo quyết không buông.
Nghĩ một hồi anh quyết định, một quyết định to lớn chính là: Đưa cậu về nhà anh, rồi cho cậu ăn kem.
Lúc đó là thỏa mãn được cậu, lại hợp ý anh.
Hết chương 13: .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.