Hạ Anh có thai rồi. Đã có thêm một sinh linh trên đời này rồi. Hạ Anh im lặng không lên tiếng. Dì Lâm lẳng lặng nhìn cô, không thấy rõ tâm trạng của cô hiện tại. Dì Lâm đi ra ngoài, cẩn thận đóng cửa lại, để cho cô không gian riêng.
Tâm trạng Hạ Anh đang cực kì phức tạp. Có con cô vui lắm chứ. Nếu như là hai tháng trước thì cô đã vui sướng đến nhảy cẫng lên. Nhưng bây giờ... Tại sao lại trong thời điểm này chứ? Ngay khoảnh khắc cô căm hận hắn đến tận xương tủy. Ngay khoảnh khắc cô muốn kết liễu cuộc đời mình thì một sinh linh bé nhỏ lại được hình thành. Không những vậy còn là giọt máu của hắn.
Ngay bây giờ đây cô không biết bản thân mình còn phải làm gì nữa. Nhưng có một điều Hạ Anh biêt, đây là con cô, là người thân duy nhất của cô hiện giờ, cô không muốn bỏ nó và đây cũng chính là động lực sống tiếp của cô. Đột nhiên một sức sống mãnh liệt bùng lên trong cô.
- --
"Dì Lâm."
Khi đang đứng ngoài cửa thì dì Lâm nghe tiếng gọi liền tiến vào.
"Cô Hạ Anh?"
"Con muốn ăn một ít cháo ạ." Hạ Anh mỉm cười nhìn dì.
"Được. Cô chờ một lát."
Vừa nhìn thấy gương mặt rạng rỡ của Hạ Anh thì dì đã cảm thấy thoải mái hơn. Có thể cô đã suy nghĩ tích cực hơn rồi. Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.
- ---
Đến trưa, khi Hạ Anh đang nằm nghĩ thì nghe thấy tiếng bước chân dồn dập đi tới. Ban đầu cô tưởng là Hàn Thiên Phong thì gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/met-roi-em-buong-tay-anh-nhe/1733819/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.