Đường Hạ Anh và bố mình ngồi đối diện nhau. Bây giờ trong lòng mỗi người đều có suy nghĩ riêng nhưng không ai chịu lên tiếng trước. Cuối cùng Đường Sang phải lên tiếng trước.
"Tại sao con lại về nhà vào giờ này?"
"Con không về giờ này thì làm sao biết được chuyện động trời này chứ ba?" Hạ Anh trả lời không kiên dè.
"Con gái à, con nghe ba nói đã. Mọi chuyện là do ba nghĩ cho con mà thôi."
"Từ lúc Cố An Vy về nước ba đã thấy có vấn đề rồi. Cô ta quay lại mục đích là để làm gì chứ? Chắc chắn là để giành lại Hàn Thiên Phong rồi. Vậy nên ba mới tìm người bảo cô ta quay về Mỹ thôi." Đường Sang cố gắng nói cho cô hiểu rằng mọi việc ông làm đều là vì cô, vì hạnh phúc của cô mà thôi. Vậy nhưng Hạ Anh bật dậy.
"Ba à, như vậy không phải đang giúp con đâu. Ba có biết vì việc này nên anh Thiên Phong mới đưa cô ấy về sống chung với bọn con không?"
"Ba đúng là không nghĩ là cậu ta lại đưa Cố An Vy về. Cái này là sai sót của ba, lần sau sẽ không có chuyện tương tự nữa."
"Ba! Ba không hiểu sao? Con không hề muốn ba làm gì cô ấy cả. An Vy là một cô gái tốt, cô ấy chưa từng có ý định làm hại gì con cả. Cô ấy sẽ trở về Mỹ chỉ trong nay mai thôi. Nên con xin ba, đừng làm gì cô ấy nữa. Được không ba?" Hạ Anh hạ giọng, có vẻ nhún nhường.
"Vậy..." Đường Sang vẫn băn khoăn về việc này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/met-roi-em-buong-tay-anh-nhe/1733815/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.