Buồn cười thật! Từ đó giờ Lý Bác Huân chưa nói gì cho Lý Nam Phong nghe sao? Hắn ta vẫn nghĩ mình thực sự xuất thân từ nhung lụa???
Vivian vỗ tay, khuôn mặt cô tỏ vẻ khinh thường. Cô nói:"Từ đó giờ chú vẫn chưa nói với anh sao? Vẫn tưởng mình xuất thân cao quý lắm à? Nếu muốn biết thì tự hỏi ba yêu quý của mình đi là biết à!"
Lý Nam Phong quay mặt sang nhìn Lý Bác Huân một lúc, hắn ta hỏi:"Ba...có chuyện gì giấu con? Vivian nói là như thế nào?"
Lý Bác Huân vốn không muốn cho con mình biết bất cứ điều gì ông ta đã từng làm ra bởi vì sợ chính con của mình sẽ khinh thường mình, ông ta từ chối:"Không có...Không có đâu Phong! Không có chuyện gì cả!"
Mặc Thanh nhìn hai ba con nhà hắn mà phì cười, ông ấy nói:"Vậy là anh bạn đã quên chuyện cũ rồi! Vậy tôi nhắc lại cho anh nhớ một chút có được không?"
Lý Bác Huân hất hất tay đuổi Lý Nam Phong đi:"Phong, mày đi ra ngoài một lúc! Có gì nói chuyện sau! Đi mau đi!"
Mặc Thanh nói xen ngang vào:"Thôi nói luôn cho cháu nghe nhé! Hồi xưa, Lý Thị tên là gì cháu biết không? Lý Thị vốn từng có tên là tập đoàn Quân Hoa. Còn tại sao Quân Hoa lại thành Lý Thị, cháu nên hỏi ba của mình! Chú chỉ muốn nói một câu thôi, cái gì của mình sẽ vĩnh viễn là của mình! Ngày mai mở đại hội cổ đông! Mai gặp lại!"
Mặc Quân đẩy xe lăn của ông Mặc Thanh đi ra ngoài. Vivian thì ở lại vì cô còn có chuyện chưa giải quyết xong!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]