Bây giờ đã hơn chín giờ tối, Phong đang lo lắng ôm khư khư cái điện thoại mà đi loanh quanh khắp phòng. Anh không thể liên lạc được với Nhã Uyên, cô gái ấy đúng là cứng đầu, chắc đã đi đến điểm hẹn mất rồi. Gọi thêm một cuộc nữa cho cô, vẫn không ai bắt máy, bên kia vẫn chỉ là tiếng tút tút gắt tai. Anh sốt sắn khoác vào chiếc áo bommer màu đen, nhanh chóng leo lên chiếc moto rồi phóng đi trong dòng xe tấp nập.
"Tôi muốn nó phải mất hết tất cả. Kể cả mạng sống của nó. Chỉ cần anh tỏ tình với nó, đợi đến khi nó đồng ý anh sẽ được nhận tiền. Còn những chuyện tiếp theo, anh không cần phải xía mũi vào."
Câu nói của cô ta liên tiếp lập đi lập lại nhiều lần trong đầu anh. Nó khiến anh càng thêm tức giận, đôi mắt hằn lên những tia màu đỏ. Càng giận dữ anh càng rồ ga nhanh hơn mặc kệ sẽ có chuyện gì xảy ra.
Nhã Uyên bây giờ đan trong cơn mê man, ngồi trên chiếc ghế, tay bị cột chặt ra sau, chiêac bịt mắt màu đen khiến cô chẳng thể thấy được gì cả. Bên ngoài có tiếng nói ồn ào, cô nghĩ họ chẳng muốn làm gì cô cả. Phải chăng lời nói của anh Phong là sự thật, họ đang muốn điều gì ở cô chứ? Đáng lẽ cô nên nghe lời anh ngoan ngoãn ở nhà thì đã không như thế. Còn An An thì thế nào? Vô số những suy nghĩ liên tiếp hiện lên chất vấn lương tâm cô.
Một lúc sau, có lên đánh nhau loạng xạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/met-moi-roi-thi-hay-quay-lung-lai-vi-em-van-o-day/2177029/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.