- A! Đây là bạn trai cậu sao. Trông cũng ổn đó.
Sơn Thảo nói với giọng mỉa mai. Bên cạnh cô ta còn có hắn, hai người họ đang nắm tay nhau rất thân mật. Thấy tôi đang nhìn vào tay họ, Hải Đăng vội buông tay cô ấy ra. Làm vậy để làm gì chứ? Quá rõ rồi, buông tay ra thì có ý nghĩa gì nữa. Cô ta nũng nịu ôm lấy cánh tay rắn chắc của hắn. Lòng ngực tôi cảm thấy thật khó chịu, cảm giác tức giận dâng lên đến đỉnh điểm. Cố nở một nụ cười thân thiện, bất giác tôi nắm chạt lấy bàn tay anh Phong đưa lên cao.
- Đúng rồi. Đây là bạn trai mới của tôi, anh ấy tốt lắm.
Anh Phong khá ngạc nhiên vì hành động của tôi nhưng anh vẫn im lặng nhìn hai bọn họ. Liếc nhìn sang hắn, hắn có vẻ rất tức tối nhưng đâu đó tôi thấy được thoáng nét buồn. Chắc do tôi nhìn nhầm, chuyện này có gì đáng để hắn quan tâm đâu chứ. Nụ cười trên môi tôi dần vụt tắt đi. Nói ra câu đó tôi đã lấy rất nhiều can đảm mới nói ra vì nó thật sự rất đau như một nhát dao cứa vào trái tim tôi vậy. Không ở lại day dưa thêm, tôi kéo tay anh ấy đi khỏi đó.
Về đến nhà tôi, định đi vào thì anh Phong gọi lại. Quay người ra sau chợt danh chạy đến ôm chặt lấy tôi. Cằm anh kê lên mái tóc màu nâu ngắn ngủn của tôi.
- Cám ơn em đã cho anh cơ hội.
Tôi chẳng biết phải nói gì bây giờ. Dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/met-moi-roi-thi-hay-quay-lung-lai-vi-em-van-o-day/2177023/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.