* Trở về thực tại *
"Xem cái mặt của cô ta kìa. Hạnh phúc lắm à? Được vinh dự hát song ca với hắn nên cái mặt vênh lên trông rất đáng ghét. Hắn nãy giờ vẫn cứ im im, ngồi đần mặt ra không nói câu nào. Thích lắm chứ gì? Được hát cùng với người đẹp mà. Cứ tưởng cậu khác họ, ai ngờ đâu đàn ông thì cũng chỉ là đàn ông, ai cũng như ai cả thôi. Hừ..!"
Chửi thầm trong bụng vẫn không đủ, trong cơn tức giận, vô tình tôi đá vào cạnh bàn. Tiếng la thất thanh của tôi làm chúng nó biến tôi thành trung tâm của sự chú ý. Hắn quay sang nhìn tôi bụm miệng cười.
- Vui lắm hả cười?
- Làm gì mà phải hành hạ cái bàn thế?
- Tại sao cậu lại hát với Sơn Thảo chứ? _ Tôi nhíu mày, vẻ mặt bất mãn.
- Sao? Ghen à?
- Ghen cái con khỉ ấy.. hứ..
Hắn vẫn cứ cười. Chắc tôi phát điên lên vì hắn mất. Tại sao trong lúc tôi bực bội thế này, nụ cười hắn lại có thể dập tắt cơn giận của tôi kia chứ. Nhưng.. chẳng lẽ.. tôi ghen với Sơn Thảo sao? Tại sao tôi lại có cảm giác kì lạ thế này? Hay.. do tôi ghét cô ta nên mới như vậy..?
----_-_-_-----
Tiếng chuông thông báo tin nhắn vang lên làm át đi tiếng quạt máy đang quay đều đều. Tôi với tay lấy chiếc điện thoại cảm ứng nhỏ nhắn mà tôi đã dùng tiền mình " làm ra " để mua nó. Trên màng hình hiện ra dòng chữ ngắn " tin nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/met-moi-roi-thi-hay-quay-lung-lai-vi-em-van-o-day/2176949/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.