Màn đêm buông xuống, bóng cây lắc lư.
Ánh trăng chiếu vào trên con đường mòn nhỏ hẹp, hai người một đường dò dẫm, dựa vào cảm giác phương hướng của Cát Lâm mà không lạc đường trong di tích rừng rậm kia, thuận lợi đi ra ngoài.
Eade mấy lần muốn nói gì đó, song lại không tìm được từ nào thích hợp, y mặt co mày cáu, rồi lại thở dài.
Vách núi vào di tích ngay trước mắt, Cát Lâm chợt nhớ tới một sự kiện, nhanh chóng kéo Eade lại.
"A?" Eade đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, nhất thời không kịp phản ứng.
Cát Lâm đau đầu đem chuyện lúc trước kể lại một lần, bao gồm cả việc Lang kỵ sĩ cảm thấy khác thường, kết quả bầy sói bỗng nhiên không bị khống chế mà chạy như điên, bọn họ thừa dịp loạn tiến vào di tích.
Eade khiếp sợ hỏi: "Cậu là nói, người Hegel rất có khả năng sẽ sinh ra hiểu lầm với chúng ta?"
Cát Lâm trầm trọng gật đầu.
"Trời ạ!" Eade ôm đầu, tại sao có thể xui xẻo đến mức này hở giời!? Eade sống ở dị thế hơn bốn năm, cực kì rõ ràng vảy ngược của người Hegel.
Toà di tích này, chính là nơi mà tế điển năm nào cũng phải đến.
Là tế điển! Không phải đùa giỡn! Tuy rằng di tích trong rừng ấy chưa bao giờ được người Hegel liệt vào khu vực cấm, nhưng nó hiển nhiên không phải một nơi có thể tùy tiện ra vào, lại càng không nói tới đi thẳng vào như bọn họ!!!
"Làm sao bây giờ?" Cát Lâm hỏi.
Eade vỗ ót một cái thật mạnh, chán nản nói: "Cậu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-zilla/1163310/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.