Cát Lâm tâm sự nặng nề.
Đại lục Seeley không có thần, Eloca nói ra sự thật đó hẳn không phải chỉ vì dọa bọn họ nhảy dựng, vị Chiến Thần sống ở trong truyền thuyết này trông không giống người nhàm chán như thế.
Nếu mỗi câu đều là quay chung quanh đề tài triển khai lúc ban đầu, ám chỉ của Eloca đã rất rõ ràng.
"Ngài muốn nói cho chúng tôi biết, ngài không phải là một vị thần không gì không làm được, không có biện pháp trực tiếp trả chúng tôi về địa cầu? Bởi vì chuyện đó nằm ngoài năng lực của ngài?"
Eloca gật đầu.
Cát Lâm thấy vậy, vươn tay bắt lấy con mèo đen ngồi xổm dưới đất, tức giận nói: "Con mèo này rảnh rỗi chạy tới Bạch Sa Loan bắt chúng tôi tới đây, hiện tại trở về không được? Làm sao có thể! Bảo nó mang chúng tôi trở về!"
"Meo!"
Mèo đen tức giận nhe răng với Cát Lâm, nhưng phát hiện chủ nhân đứng ở bên cạnh không có một chút phản ứng, nó lập tức chạy đến bên chân Eloca, một bên kêu meo meo, một bên trừng Cát Lâm.
Cái bộ dạng đó, dù cho Cát Lâm không hiểu tiếng mèo cũng biết là nó đang mách lẻo.
Eloca vươn tay nắm lấy nhúm lông sau cổ mèo đen, xách nó tới trước mặt mình, cứ như vậy cùng thú cưng tiến hành đấu mắt.
Vài giây đồng hồ sau, mèo đen vặn vẹo tứ chi, không ngừng phát ra tiếng rầm rì nho nhỏ yếu ớt.
"Nói thật, Gafia!" Eloca tiếp tục nhìn chằm chằm mèo đen.
Mèo đen chán nản từ bỏ giãy dụa.
Eloca đặt nó xuống đất, mèo đen lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-zilla/1163308/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.