Edit: Dương Lam
Trong phòng làm việc, Trình Tân ngước mắt ngóng nhìn Tống Nhược Y xách bữa trưa tới.
Làm một đứa ăn hàng, không thể không thừa nhận, mùi hương thức ăn tản ra từ ấy... sao mà... thơm ghê gớm.
Thơm quá, dụ mèo quá. Tui muốn ăn!!!
"Anh họ, đây là đồ ăn nhà em đưa tới. Mẹ em chuẩn bị hai phần, còn dặn em nhất định phải mang lên cùng ăn với anh, chỉ sợ em giấu đi ăn mảnh thôi đó. Canh này là em tự hầm từ sáng sớm, anh nếm thử xem..." Tống Nhược Y vẫn cười rất tự nhiên như chỉ đang lơ đễnh bàn chuyện bình thường.
Dù đang là giờ nghỉ trưa, nhưng kì thực, công việc của Liêm Đường vẫn còn chất đống chờ hoàn thành.
Thấy Tống Nhược Y cầm hộp đồ ăn đứng ngay ngắn trước mặt.
Anh chậm rãi chuyển mắt, tiếp tục vùi mặt lo chuyện của mình.
"Em ăn trước đi, anh còn chút việc." Vừa dứt lời đã nghe có tiếng gõ cửa.
Liêm Đường lên tiếng, "Mời vào."
Lâm Như Ngọc cầm tập hồ sơ bước qua cửa.
Nhìn thấy Tống Nhược Y ngồi trên sô pha thì lộ vẻ kinh ngạc "không ngờ cô đang ở đây" vừa tươi cười hỏi: "Tôi không quấy rầy hai vị chứ?"
Tống Nhược Y cũng nhanh chóng đứng dậy, xua tay phủ nhận.
Liêm Đường hướng mắt lên Lâm Như Ngọc, hỏi: "Có chuyện gì?"
"Có một hồ sơ cần anh xem và kí tên."
"Vậy đưa đây." Lời ít ý nhiều.
Lâm Như Ngọc đưa tập văn bản cho Liêm Đường.
Liêm Đường nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-yeu/2127860/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.