Edit: Dương Lam
Liêm Đường đi làm, nể mặt qua nay anh ta dịu dàng săn sóc mềm mỏng nói chuyện với cô như vậy, cô quyết định sẽ tiễn anh một đoạn.
Nhận ra Trình Tân đi theo, Liêm Đường quay đầu lại quan sát cô.
"Sao lại không ăn rồi?""
"Meo --"" Em tiễn anh đi... Xa xôi ngàn dặm... À, không, tiễn anh đẹp trai đi làm đó mà, người ta đang cười này, hãy cảm nhận thành ý của tôi đi! Lấy chăm sóc trả quan tâm đi! Tôi tốt bụng lắm đó!
""Lại vẻ mặt gì thế này? Xấu xí... Hung dữ..."" Liêm Đường nói thẳng thừng, chẳng chút nể mặt.
Trình Tân đang cười tự đắc nghe vậy bước chân lảo đảo, thiếu chút nữa ngã dập mặt xuống sàn, thẹn quá hóa giận trừng Liêm Đường.
Gì vậy hả!
Hứ!
Nể mặt anh có ý tốt cống nạp cá khô, bổn tiên nữ bỏ qua sự vô lễ của anh.
Xin lỗi tôn nghiêm của tao nhé, tao chọn khom lưng trước đồ ăn.
Trơ mắt nhìn Liêm Đường đổi giày, xách túi vẫy tay tạm biệt.
Kẹt.
Cửa đóng lại.
Trình Tân co chân ngồi lù lù giữa lối vào, trơ ra hồi lâu mới dửng dưng vẫy đuôi về ăn thức ăn cho mèo tiếp.
Vậy là đã thực sự bắt đầu một cuộc sống mới?
Không cần về nhà họ Liêm không người thương yêu để ý đó nữa?
Anh đẹp trai sẽ nuôi cô luôn ư?
Liệu có tặng cô cho ai nữa không?
Liệu có bỏ cô không?
Trình Tân cảm thấy chưa mưa đã hoảng thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-yeu/2127842/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.