- Phải có gì để mừng cho ngày hôm nay chứ nhỉ?- Đạt cười nham hiểm.
- Hả?
Đạt kéo Trang lại gần mình, anh hôn lên môi cô coi như minh chứng cho ngày hôm nay. Trang vì bị hôn bất ngờ nên không kịp phản kháng, cô mở to mắt nhìn anh.
Sau khi môi rời môi, anh mỉm cười nhìn Trang đang đơ mặt nhìn về phía trước.
- Này!- Anh lay nhẹ Trang.
- Này!
- Em bị điếc hả?- Đạt hét lên.
Trang từ từ quay đầu sang nhìn anh.
- Em sao thế?
- Tôi… về đây!
Cô đứng dậy, cầm lấy chìa khóa rồi mở cửa, bước ra khỏi phòng, để lại Đạt với bao sự ngơ ngác, khó hiểu.
Trang tiến về phía trước, mắt nhìn thẳng không chút cảm xúc. Trông cô cứ như là người mất hồn vậy.
Đạt lo lắng chạy theo sau cô. Anh gọi mãi mà cô không quay lại mà cũng không trả lời.
- Này!- Anh lay lay vai cô.
Trang nhắm chặt mắt lại 1 lúc rồi sau đó mở ra nhìn anh với ánh mắt tức giận.
- Ai cho phép anh hôn tôi hảảảảảảảảảảả???- Cô hét lên.
Đạt bịt tai mình lại, mặt nhăn nhó.
- Trật tự đi nào!
- Khôngggg!!! Tất cả là tại anh!- Cô tiếp tục hét cứ như muốn hành hạ anh vậy.
Anh lao tới bịt miệng cô lại.
- Em trật tự đi được không?
Cô gạt tay anh ra.
- Sao anh dám hôn tôi?
- À! Hóa ra vì anh hôn cưng nên cưng mới như thế hả?
- Tôi về đây!- Trang đẩy anh ra, chạy 1 mạch.
- Ơ Trang! Cháu không ăn à?- Bà Tuyết từ dưới đi lên.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-xu-ngoc-nghech/728553/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.