Ads - Này đồ đáng ghét kia! Sao hôm qua cậu không đi học hả? Cậu có biết tớ lo cho cậu đến mức nào không? Gọi điện thì toàn thuê bao, bực cả mình!
- Tớ xin lỗi! Điện thoại của tớ bị hỏng rồi! Hôm qua tớ mệt nên xin nghỉ, cậu thông cảm cho tớ nha!
- Hứ! Suýt nữa thì tớ dỗi cậu luôn rồi đó!
- Thôi mà! Tớ sai rồi!- Huyền Anh nũng nịu.
- Trời ạ! Sao cậu cứ dùng cái trò này để làm với tớ thế?
- Đơn giản vì tớ biết điểm yếu của cậu! Bị cái dễ thương làm cho mềm lòng!- Huyền Anh nháy mắt.
- Đúng là… tớ bó tay cậu luôn đó nha! Biết tớ như thế rồi thì cấm lợi dụng để làm việc xấu nghe chưa?
- Biết rồi thưa cô!- Huyền Anh cười.
- Ô ô nhìn kìa! Kia chẳng phải là Bảo Duy sao?- Trang chỉ ra ngoài cửa lớp.
Huyền Anh ngạc nhiên nhìn theo. Đúng là anh, người con trai với mái tóc hung đỏ, đôi mắt màu cà phê đang tiến vào trong lớp. Cô quay mặt đi, không dám nhìn. Thấy anh, bọn con gái trong lớp hét ầm hết cả lên như kiểu trời sắp sập vậy.
“Chết rồi! Sao hôm nay hắn lại đi học nhỉ? Chết tiệt! Làm thế nào bây giờ? Mình không muốn ngồi cạnh tý nào cả! Ông trời ơi cứu con!”-Huyền Anh chắp 2 tay, mắt nhắm tịt lại, lẩm bẩm.
Nhưng đã quá trễ, anh đã đứng ngay cạnh cô, chậm rãi kéo ghế và ngồi đó. Theo phản xạ, Huyền Anh đứng bật dậy, cầm lấy cặp của mình.
- Tiết Địa này tôi sẽ ngồi cạnh Trang, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-xu-ngoc-nghech/728525/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.