Ads Huyền Anh ngồi trong phòng 1 mình, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Cạch…
Nghe thấy tiếng mở cửa, cô lao ngay ra, thầm cảm ơn vị ân nhân tốt bụng nào đã cứu cô khỏi căn phòng rộng rãi, đầy đủ nhưng trống vắng này.
Nhưng khi cánh cửa vừa mở ra, nụ cười trên môi cô vụt tắt. Anh đứng đó nhìn cô, khoanh tay lại đứng dựa vào tường. Cô quay mặt đi, cô có cảm tưởng như ánh mắt đó đang soi mói mình, cô thấy khó chịu.
Anh đến gần cô, cầm tay cô lôi đi.
- Thả ra! Anh làm gì vậy?- Cô vùng vẫy.
Anh không trả lời, cứ lạnh lùng lôi cô đi như vậy, tay càng lúc càng nắm chặt.
- Này! Thả ra!- Cô hét lên.
Anh đẩy mạnh cô vào trong xe rồi anh lên xe và phóng đi với tốc độ rất nhanh.
- Anh làm gì thế? Anh muốn giết người à?- Huyền Anh bấu chặt lấy ghế.
Anh không trả lời, vẫn tiếp tục phóng về phía trước, mặc cho cô la hét.
Xe dừng lại trước 1 trung tâm mua sắm toàn đồ hàng hiệu. Anh kéo cô vào trong. Nhân viên trong đó cúi đầu kính cẩn chào anh, trong đó có 1 số cô gái hơi ngước đầu lên nhìn trộm anh.
- Cậu chủ đến ạ!
- Mang hết tất cả những loại váy, quần áo đẹp nhất, sang trọng và đắt tiền nhất cho tôi. Các người có 1 phút!- Anh giơ tay lên xem đồng hồ.
Ngay lập tức đám nhân viên chạy loạn đi lấy những loại quần áo mà anh yêu cầu, người thì vào trong, người ra ngoài, người lên tầng,…
Huyền Anh ngơ ngác nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-xu-ngoc-nghech/728522/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.