- Nó vẫn không chịu ăn gì à?
- Vâng thưa cậu chủ! Cậu Duy chỉ ngồi 1 chỗ, cấm chúng tôi vào trong. Đồ đạc trong phòng thì lung tung lộn xộn và vỡ hết cả!
- Không ổn rồi! Cứ thế này thì nó ngã bệnh mất!
- Người của cậu chủ toàn máu do những mảnh thủy tinh từ những cái bình hoa vỡ cứa vào ạ!
- Sao? Cái thằng này! Thôi được rồi! Cứ để đấy cho tôi! Vẫn cứ chuẩn bị đồ ăn cho nó! Tôi sẽ lo liệu!
- Vâng thưa cậu chủ!
***
- Cậu đã đỡ hơn tý nào chưa?
- Mình đỡ nhiều rồi! Cảm ơn cậu! Nhưng bụng và chân vẫn còn đau lắm!
- Không sao đâu! Uống thuốc là khỏi ngay ý mà! Tối qua chị cậu có gọi cho cậu, lúc đó cậu ngủ rồi! Mình đã xin phép hộ cậu rồi đó! Tý nữa tan học xong qua nhà mình chơi nha!
- Thôi! Cả đêm qua cậu đã ở cạnh chăm sóc mình rồi! Phiền cậu lắm!
- Phiền gì đâu? Sang chơi thôi mà! Đi!- Trang chớp chớp mắt.
- Ừ thế cũng được! Bây giờ là mấy giờ rồi?
- Gần vào tiết 1 rồi! Cậu cứ nghỉ ngơi 1 2 tiết đi đã, mình sẽ xuống thăm cậu khi hết tiết.
- Cảm ơn cậu nha!
- Cậu cứ cảm ơn hoài à? Cậu mà còn cảm ơn nữa là mình không chơi với cậu nữa đâu!
- Ừ thì mình không cảm ơn nữa! Hi hi!
- Thôi vào tiết rồi! Mình đi đây! Bái bai nha!
- Bái bai!
***
- Bà Kim!
- Cậu chủ gọi tôi?
- Duy hay nhắc đến cô bé tên Linh, bà biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-xu-ngoc-nghech/728512/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.