Chương trước
Chương sau
Huyền Anh tỉnh dậy, cô nhìn xung quanh, toàn là màu trắng, mùi thuốc khử trùng xộc vào mũi khiến cô cảm thấy buồn nôn. Cô ghét màu trắng, vì màu trắng là màu của tang thương, chết chóc. Chỉ nhìn thấy thôi cũng đủ làm cô khó chịu rồi. 
- Cậu tỉnh rồi à?- Trang bước vào, trên tay cầm 2 hộp đựng cơm. 
- Ơ! Trang! Đây là đâu? 
- Đây là phòng y tế trường mình! 
- Phòng y tế ư?- Huyền Anh hoảng hốt. 
- Sao vậy? 
- Mấy giờ rồi? 
- Bây giờ là 6 giờ tối rồi! Cậu ngất từ lúc trưa đến bây giờ đấy! 
- Sao? Từ trưa á? Chết rồi! Thôi mình phải về nhà đây!- Huyền Anh tung chăn nhảy xuống giường. 
- Cậu phải ăn rồi uống thuốc đã! Cậu không thấy đau à? 
- Có! Nhưng mình phải về bây giờ! Mình sợ chị Vy sẽ lo lắng! 
- Cậu đừng lo! Nếu chị ấy có gọi điện thì mình sẽ xin phép chị ấy! Bây giờ cậu cần phải ở lại đây, không đi lại nhiều được đâu! 
- Nhưng mà… 
- Yên tâm đi! Có mình ở đây rồi! Mình sẽ chăm sóc cho cậu! 
- Cảm ơn cậu! 
- Chúng mình là bạn của nhau mà! Có gì phải cảm ơn chứ! Mình mới là người phải cảm ơn cậu đó! Thôi ăn cơm kẻo nguội mất! 
- Ừ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.