Ads - Được thôi!- Duy thản nhiên đáp.
- Anh hãy mang sách vở ra đây đi! Tôi không biết phải dạy anh từ đâu!
- Không cần! Cô dạy từ đâu cũng được! Mà chỉ cần nói mồm thôi tôi cũng hiểu rồi! Khỏi viết lách cho mệt!
- Trời đất! Anh học siêu phàm vậy sao từ hồi lớp 10 anh không chịu khó nghe giảng đi? Dễ mà!
- Không thích! Bà dạy Anh ghét tôi!
- Do anh lười nên cô giáo mới ghét chứ!
- Không phải!
- Thế do cái gì?
- Không biết!
- Anh thật là…- Huyền Anh tức giận.
- Cứ tức đi! Trông cô lúc tức lên đáng yêu lắm!- Duy nháy mắt.
”Cái tên chết tiệt này! Mình ghét hắn quá, không thể chịu đựng được nữa! Nhưng lúc nãy… trông hắn… đáng sợ quá! Suýt nữa thì… mình… hic hic, đồ lưu manh xấu xa! Mai mình sẽ không đến đây nữa!”
- Sao thế? Tôi đẹp trai quá hay sao mà cứ nhìn hoài vậy?
- Thôi được! Tôi sẽ giảng mồm thôi vậy!- Huyền Anh nói rồi nhìn xung quanh căn phòng.
- Tìm gì à?
- Không có bàn ghế à? Thế này thì học kiểu gì? Phòng anh thì rộng mênh mông.
- Học trên giường!- Duy vênh mặt lên.
- Anh điên à?- Huyền Anh hét lên.
- Muốn học hay muốn…?- Duy nhảy xuống giường và từ từ đến bên Huyền Anh.
- Muốn… học!- Cô sợ hãi đáp.
- Thế thì lên đây!
Vừa nói Duy vừa cầm tay cô kéo lên giường.
- Anh biết hết 3 thời động từ cơ bản rồi chứ gì?
- Không nhớ!
- Là quá khứ, hiện tại và tương lai. Đây là kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-xu-ngoc-nghech/728490/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.