Kiều Lạc? Em tỉnh rồi à?
Thiên Khôi lo lắng vội ngồi xuống ghế gần giường cô, nhìn thấy gương mặt xanh xao có chút không nỡ nên hỏi thăm. Kiều Lạc nắm lấy tay anh, ánh mắt long lanh giọng nũng nịu nói....
- Anh Thiên Khôi à, anh ở lại với em một chút có được không???
- Em yên tâm đi, một lát nữa cô y tế sẽ quay lại!
Thấy anh lạnh lùng với mình thì cô đành ngồi dậy vừa lau nước mắt vừa nhẹ giọng nói....
- Xin lỗi đã làm phiền đến anh như vậy, dù gì em có bị sao đi nữa cũng không liên quan đến anh!
- Em nói gì?
Anh nghe Kiều Lạc nói vậy thì khó chịu quay lại hỏi, nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của cô khiến anh không kìm lòng được nên ngồi xuống xoa đầu cô an ủi....
- Sẽ không có chuyện đó đâu, chỉ cần em gọi thì anh sẽ đến bên em!
- Có thật không??
Nhận được câu trả lời chắc nịch của anh nên cô tiến lại gần ôm chầm lấy anh, anh cũng đưa tay ôm cô vào lòng rồi nói....
- Làm sao để anh tin rằng em sẽ không bỏ rơi anh?
Nghe anh hỏi vậy thì Kiều Lạc ngước mắt lên nhìn anh, thấy anh vẫn nhìn mình chằm chằm dường như đang đợi câu trả lời từ mình thì cô lấy tay vuốt ve khuôn mặt anh rồi đặt một nụ hôn lên môi. Anh thấy cô chủ động thì liền đặt tay ở sau gáy cô rồi ôm hôn nồng nhiệt, cả hai đều đắm chìm vào hơi thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-von-chuot/2763734/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.