Edit: Cháo
9.
Tiểu Bạch mở bừng mắt, thở mạnh một hơi.
Cậu lăn mình bò dậy, mới phát hiện ra mình đang nằm trên một chiếc giường, là cái loại cho người ngủ.
Tiểu Bạch ngồi trên giường nhìn về phía móng vuốt đang chống đỡ thân thể của mình, à không, đó không còn là móng vuốt nữa, đó là tay người.
Cậu thận trọng xuống khỏi giường, dựa vào trí nhớ của thân thể này mà đi dép vào, tới trước gương soi trong phòng vệ sinh.
Một khuôn mặt thanh tú, một cậu con trai.
Tiểu Bạch tự nhìn hồi lâu. Thật ra cậu quen với mọi thứ của thân thể này, bởi vì đó chính là cậu. Chỉ là giấc mơ biến thành chuột kia quá thật, khiến cậu có chút hoảng hốt.
“Tiểu Hoa.” Cậu nói nhỏ một tiếng.
Thiên địch đáng yêu hoạt bát như vậy, Tiểu Bạch không tin hắn chỉ là sự tồn tại trong giấc mơ của mình. Cậu nghĩ một lúc, cứ cảm thấy ngôi nhà trong giấc mơ kia quen lắm.
Đó là nhà của bạn học thời cấp ba! Tiểu Bạch nhớ ra rồi. Cậu từng đến đó hai lần, cho nên nhớ mang máng nhà bạn có nuôi mèo, chính là một con mèo đen!
Cho nên Tiểu Hoa là có thật!
Khuôn mặt sầu khổ của Tiểu Bạch nháy mắt chuyển thành mừng rỡ.
Cậu lập tức chạy ra khỏi nhà, cậu phải đi tìm Tiểu Hoa, phải nói cho Tiểu Hoa biết cậu còn sống!
Ra khỏi nhà Tiểu Bạch thẳng tiến đến nhà bạn học, trên đường đi ngang qua siêu thị. Cậu nghĩ một chút rồi vào siêu thị, dựa vào trí nhớ mua cho Tiểu Hoa một hộp thức ăn mèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-va-chuot/1028867/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.