*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dung Haru
Dù sao Bạch Tú cũng đã chấp nhận sự thật mình đã biến lại thành người rồi, chỉ là đối với hai cái tai với cái đuôi vẫn chưa quen. Có thể là bởi vì cơ thể mèo và người khác nhau khá nhiều, độ nhảy cảm ở hai nơi này hình như tăng lên mấy lần
Trước đây rõ ràng sẽ không như thế, nhưng hiện tại chỉ cần đụng vào, lập tức sẽ tê dại mà mềm xèo liền, cảm giác như bị điện giật í…
Bạch Tú nằm trên ngực Khương Hiền dùng ngón tay nhẹ nhàng cào anh, nhưng móng vuốt cậu biến mất tiêu rồi, ngón tay cào trên lớp quần áo ngược lại còn tự làm tay mình đau. Cậu học cách láu lỉnh ngoan ngoãn thu tay lại, quay đi không thèm để ý người!
Sau khi ăn xong bữa sáng, Khương Hiền dọn bàn sạch sẽ, đem cậu ngồi trên sô pha vòng vo một hồi đem người ta đối mặt với mình, anh khụ khụ hai tiếng, nói: “Được rồi, nói chút chuyện đứng đắn nào.”
“Chuyện gì mà đứng đắn?”
“Em có biết vì sao mình biến lại được không?”
“…” Bạch Tú không trả lời, Khương Hiền bóp mặt cậu làm cậu nhìn đến mình, cậu lắp bắp nói, “Em cũng không biết… Chỉ là ba ba nói qua, lúc tâm tình kích động có thể làm thay đổi hình dáng…”
Khương Hiền nhìn chằm chằm cậu: “Vậy là bởi vì nghe tiếng sẩm rồi. Trước kia sao không nói anh biết?”
Bạch Tú chột dạ nói: “… Không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-trang-cung-so-ghi-chep/137388/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.