*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dung Haru
Khúc Kỳ miễn cưỡng chấp nhận sự thật phải ở cùng phòng với Cà Rem. Ngày hôm sau, Khương Hiền bỏ nó vào túi, mang theo ra ngoài mua hố cát mới, lại mua thêm một đống đồ chơi nhỏ và đồ ăn vặt. Ổ mèo không mua, Khúc Kỳ khăng khăng muốn ngủ cùng anh.
“Sống với nhau” so với trước kia hòa bình hơn không ít, liền bắt đầu.
Khương Hiền bóng gió hỏi nó vài lần, làm sao để trở lại thành người, phương pháp biến thành người, bị thương có để lại di chứng gì không. Con mèo nhỏ hỏi một không trả lời ba, bị hỏi nhiều đến phiền liền xòe móng cào anh.
Khương Hiền đành chịu bắt tay đệm thịt nhéo nhéo, dạy dỗ nói: “Trước tiên học cách không tùy tiện nổi cáu nào.”
Khúc Kỳ quen thói, đột nhiên bị trói buộc cảm thấy không được tự do, nhưng vẫn hiếm khi ngoan ngoãn mà từ từ học tập. Lúc cào người bị bắt lấy chân, nhìn thấy cái ly ở kế bên không được đẩy rớt, lúc kén ăn gặp món không thích không thể hất chén đi. Khương Hiền mỗi lần ôm nó đều giảng cho một đống đạo lí, nó nghe được một nửa, một bên còn đang suy nghĩ trước đây không hề phát hiện anh là một người thích lải nhải.
Lúc rảnh rỗi, Khương Hiền còn giống như trước kia, ghé vào trên giường chơi trò chơi với nó, đôi khi là cờ phi hành đôi khi là cờ nhảy. Con mèo nhỏ hứng thú với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-trang-cung-so-ghi-chep/137383/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.