“A ngốc, chủ nhân không chịu cùng ta làm.” Đoàn Tử phiền não không gì sánh được dựa vào cửa sổ oán giận.
A Ngốc lười biếng rỉa lông, trả lời: “Đàn ông ấy à, đại thể chịu không nổi kích thích đâu.”
Đoàn Tử u oán: “Nhưng khả năng tự chủ của chủ nhân không giống đàn ông bình thường đâu.”
A Ngốc mắt trợn trắng: “Ngươi không biết hạ dược gì đó sao, viên thuốc màu lam ấy, đó chính là cứu tinh của đàn ông a.”
Đoàn Tử càng thêm u oán: “Dụ dỗ còn không được nói gì đến kê đơn hạ dược, yêu tinh như ta thật là mất mặt quá đi.”
A Ngốc mổ vào đầu hắn: “Vậy ngươi múa thoát y vũ cho hắn xem đi!”
Đoàn Tử : “Ngươi nghĩ ta chưa thử qua sao?”
A Ngốc thở dài: “Vô dụng, A Sỏa nhà ta hễ thấy ta là nhào tới liền, ngươi nên từ bỏ đi.”
Đoàn Tử tỏ ra khinh bỉ: “Khoe khoang, cái đồ khoe khoang.”
A Ngốc rung đùi đắc ý.
“Hừ, A Ngốc A Sỏa, các ngươi không sợ sinh ra tiểu hài tử vừa ngốc vừa xấu hay sao.”
“Chúng ta đều là công a.” A Ngốc khinh bỉ nói với Đoàn Tử.
“Công? !” Đoàn Tử khiếp sợ nói, “Ngươi ~ ngươi ~ ngươi ~ ngươi…”
“Thế nào, chỉ cho phép châu quan phóng hỏa không cho bách tính đốt đèn sao?” A ngốc chính nghĩa mà nói.
Đoàn Tử hít sâu vài cái than thở: “Lần sau đem A Sỏa nhà ngươi tới cho ta xem a, ta còn chưa thấy qua ni.”
“OK.”
“Ai, ta nên làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-tinh-nha-ta/2213543/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.