Sáng sớm, những tia nắng màu thu đang tràn ngập khắp không gian tạo cho con người ta cảm giác tươi mới. Hôm nay lại một khởi đầu mới được bắt đầu. 
Tiếng xe cộ hỗn loạn, ồn ào, tiếng còi ô tô xe máy rinh lên inh ỏi không khỏi làm cho cậu thiếu niên đang say xưa trên giường tỉnh giấc. 
“ Chết tiệt” 
Cậu vỗ trán sau đó với cái đồng hồ ở trên đầu giường xuống. Kim đồng hồ chỉ đúng 6 giờ 45 phút. Trên lịch khoanh ngày hôm nay bằng bút đỏ với hai chữ “khai giảng”… 
"Á, chết tiệt. Sắp muộn rồi." 
Cậu chàng phi nhanh xuống giường như một con sóc, đúng vậy, cậu ta một phát nhảy xuống giường luôn. Hoàn tất công việc vệ sinh cá nhân cùng mặc quần áo chỉ trong vỏn vẹn năm phút đồng hồ. 
Nói thật, là cậu thực sự không thích ở trong căn nhà này chút nào, thà như trước kia còn hơn, ai mà thèm mấy thứ giàu sang phù phiếm này đâu chứ. 
Nó cũng đâu thuộc về cậu. 
Cậu chỉ mong mau chóng rời khỏi căn nhà này càng nhanh càng tốt, sau đó kiếm một công việc ổn định rồi hưởng thụ cuộc sống có phải hơn không. Từ khi vào trong căn nhà này cậu luôn phải nhìn sắc mặt của người khác mà sống, cậu không thích điều đó. 
Bởi thế bây giờ cậu đã lên cấp ba rồi, chỉ còn ba năm thôi cậu sẽ đi đại học, cậu sẽ không cần ở căn nhà này nữa, khi đó cậu sẽ được tự do. 
Đó là suy nghĩ cậu ấp ủ trong suốt gần hai năm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nho-noi-quau-that-dang-yeu/2825661/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.