Tuy Dương An Đình không thích ăn trưa cùng Chu Thiên Ân nhưng cậu cũng không phải ghét anh đến mức không thể đối mặt được. Thực ra cậu không ghét anh, cậu chỉ khó chịu khi anh cứ lấy cớ làm cậu bực thôi. Mà kể cả cậu có từ chối thì anh cũng lấy cớ ngồi với cậu thôi, như kiểu “ngồi ăn một mình rất chán” chẳng hạn, cậu không thể cấm anh ngồi chỗ mình, cantin đâu có phải của cậu đâu.
Buổi chiều…
“Nhóm A gồm các nguyên tố s,p. trong đó ta có số thứ tự nhóm bằng số electron lớp ngoài cùng hay còn gọi là electron hóa trị. Tiếp theo nhóm B thì có electron hóa trị bằng electron lớp ngoài cùng cộng với electron phần lớp d sát với lớp ngoài cùng…” – Tiếng thầy giáo dạy hóa giảng bài.
Trên bục giảng thì chứa cả bầu trời tâm huyết của vị thầy giáo nổi tiếng tâm huyết - thầy Hứa còn dưới cuối lớp chỗ nào đó thì…
“ An Đình, cậu không nghe giảng hả?”, Chu Thiên Ân thấy Dương An Đình chơi cái gì đó liền hỏi.
“ Tí nữa tôi làm đề sau.”
Cái gì mà nghe như kiểu ông nói gà bà nói vịt thế này.
“ Cậu nghe rõ tôi hỏi gì không thế?”
“ Nghe rõ, cái này nằm ở mấy bài đầu thôi, cùng lắm là cách xem bảng tuần hoàn, cũng không có gì khó. Cậu im để tôi chơi nốt bàn này đã.”, Dương An Đình chăm chú nhìn vào những nốt nhạc tên màn hình điện thoại đang rơi xuống nhanh dần, cậu không thể rời mắt khỏi chúng.
“ Cậu chơi cái gì thế?”, Chu Thiên Ân nhìn vào chiếc điện thoại dưới gầm bàn tò mò.
“Uầy tốc độ nhanh thế?”
“ Tay cậu di chuyển cũng nhanh thật.”
“ Nhìn hoa mêt cả mắt.”
Chu Thiên Ân nhỏ tiếng thao thao bất tuyệt với Dương An Đình.
“Tôi thua tại cậu.”
“ Gì mà thua tại tôi chứ.”
Tiếng nhạc trong tai nghe của Dương An Đình đã ngừng, màn hình trò chơi dừng lại ở 2139 điểm. Còn 200 điểm nữa là cậu phá được kỉ lục rồi. Cậu dùng ánh mắt ai oán nhìn Chu Thiên Ân, tên đầu sỏ làm cậu phân tâm.
“ Cậu nhìn gì chứ, haha. Không liên quan gì đến tôi nha.”, Chu Thiên Ân giác ngộ được nguy cơ liền biện minh.
Dương An Đình không nói gì trực tiếp cất điện thoại vào ngăn bàn, dù sao trong giờ học cũng không nên nói chuyện. Cậu quay sang bảo Chu Thiên Ân.
“ Cậu nói ít thôi, làm lớp trưởng gương mẫu tí đi. Chưa thấy ai lắm mồm như cậu.”
“ Ồ, tôi làm lớp trưởng lắm mồm còn cậu là lớp phó học tập chơi điện thoại trong giờ nha.”
Dương An Đình nhất thời á khẩu bèn cúi xuống giải tờ đề thầy mới phát.
“ Chán quá nên tôi giải lao thôi.”, lúc sau Dương An Đình vừa làm đề vừa nói.
“Vậy tôi thấy cậu chơi trò này có vẻ vui vui nên nói thôi.”
Tốc độ của cậu làm đề này khá nhanh, vì đã học qua nên những mức độ thông hiểu, vận dụng hay vận dụng cao đều không gây trở ngại lớn gì cho cậu. Đối với đề này, Chu Thiên Ân cũng thế, khá dễ.
Sau khi thầy giáo chữa bài xong thì cũng vừa lúc tan tầm.
Chu Thiên Ân quay sang hỏi Dương An Đình đang chuẩn bị đi về.
“ Này An Đình, cho tôi xin tựa game.”
“Game?”
“ cái trò mà cậu trơi trong giờ đấy, tôi thấy cũng hay hay. Có thể nghe nhạc giải trí.”
“ À, Magic Tiles 3, tôi thấy phiên bản 3 chơi ổn nhất, phiên bản mới cũng có nhưng tôi thấy không bằng.”
“ OK, đợi tôi đánh bại cậu.”
“ Đừng cố quá thành quá cố, chơi game để giải trí thôi. Cậu mới chơi chưa chắc qua được tôi đâu. Tôi đi trước cậu một tuần lận đó.”
Thực ra trò này cậu mới tải tuần trước vì nghe Hà Tuấn bảo hay thôi, mấy nay mới mở ra chơi giải trí. Hồi nào cậu tưởng Hà Tuấn chỉ biết có mỗi PUBG thôi chứ, tự nhiên nó giới thiệu cho cậu làm cậu thấy lạ lạ nên cũng tải theo thử xem sao. Nói chung cậu thấy cũng ra gì phết đấy, trước kia cậu cũng thường hay tiếp xúc với âm nhạc, nhưng hiện tại cậu không muốn chơi đàn nữa.
Buổi tối, tại nhà họ Chu.
Chu Thiên Ân lúc này…
“Gì thế???”
Sau khi chơi màn bắt buộc đầu tiên rất chậm, Chu Thiên Ân liền cảm thấy trò chơi này khá dễ. Anh nhớ sáng này Dương An Đình chơi cái bài ‘Believer’ thì phải. Anh mang theo sự tự tin của người mới chơi đi chơi luôn bài ‘ Believer’.
Kết quả, vừa vào màn những nốt nhạc rơi xuống bất ngờ, quá nhanh làm anh chưa kịp chuẩn bị gì, luống cuống bấm được hai ba nốt liền die.
Vâng, đồng chí chí Chu Thiên Ân mang theo sự tự tin của mình chơi được hẳn 10 điểm, lập kỉ lục trong lần chơi đầu tiên.
Tiếp theo, đồng chí Chu Thiên Ân chuẩn bị sẵn tâm lí chơi lại ván khác, lần này khá hơn lần trước nha. Tổng được 22 điểm, lập kỉ lục trong lần chơi thức hai.
À thì chơi được mấy nốt đầu nhưng mấy nốt sau nó vẫn nhanh bất ngờ nên anh chỉ dừng lại ở mức 22 điểm, dù sao cũng phá được kỷ lục trong lần chơi đầu tiên.
Anh quyết không chấp nhận số phận. Dương An Đình chơi bài này được tận hơn hai ngàn điểm, anh mới hai mươi điểm, thua hẳn hai trăm lần có lẻ. chưa kể nếu so với kỷ lục của Dương An Đình thì chỉ sợ hai trăm lần có hơi ít.
Mới chơi có hai lần thôi mà, thời gian còn nhiều. Đồng chí Chu Thiên Ân quyết tâm cải thiện hơn trong những lần chơi sau. Dân gian có câu ‘ có công mài sắt, có ngày nên kim’, cái gì cũng cần phải có thời gian khổ luyện. Có ngày anh sẽ rủ Dương An Đình solo trò này.
Nghĩ vậy đồng chí Chu Thiên Ân bước vào lần chơi thứ ba với kinh nghiêm rút ra từ hai lần trước ‘ nhất định phải nhanh tay’
Ờm, nhưng mà lần thứ ba này đồng chí Chu Thiên Ân chơi không được thuận lợi cho lắm. Còn không bằng lần chơi thứ hai, dừng chân, à, dừng tay tại 16 điểm. Quá thảm hại rồi. Vốn chơi game để giải trí mà bây anh bực muốn stress luôn.
Nhận thấy việc nhảy cóc là một viếc vô cùng khó khăn, đồng chí Chu Thiên Ân cuối cùng đã quyết định áp dụng chiến thuật đi từng bước nhỏ.
Ông bà ta có câu ‘ dục tốc là bất đạt’. Không sai, muốn chơi màn khó thì nhất định phải làm quen với màn dễ đã. Đồng chí Chu Thiên Ân cuối cùng quyết định quay lại màn mặc định chơi để luyện tay trước đã.
Bài đầu tiên tên là ‘ Dance Monkey’ , có tiết tấu khá chậm, trước đó Chu Thiên Ân đã chơi được hai sao, hiện mục tiêu chính là ba sao, rồi lên vương miện.
Sau vài lần chơi, bao lần thì không đếm được, đồng chí Chu Thiên Ân đã có chiếc vương miện đầu tiên của mình trong bài mặc định này.
Bài tiếp theo tên ‘ Sunflower’ , cũng giống như ‘ Dance Monkey’, bài này có tiết tấu khá chậm nên sau một lần chơi đồng chí Chu Thiên An trực tiếp lướt qua bài này luôn.
Chưa biết những bài tiếp có tiết tấu như thế nào, đồng chí Chu Thiên Ân lực chọn bài thứ ba mình gửi gắm là bài ‘ Bad Guy’.
Đã có nền tảng vương miện từ trước nên tốc độ của đồng chí Chu Thiên Ân có vẻ cũng đã tăng lên. Sau khi chơi thử anh thấy bài này nhịp nhanh vừa ổn, nhưng có sự khác biệt với hai bài trước là bài này có nốt đôi chéo, làm anh lần đầu gặp phải có chút bất ngờ nhưng vẫn vượt qua được.
Sau số lần chơi lặp đi lặp lại bằng mười đầu ngón tay thì đồng chí Chu Thiên Ân đã thành công đạt được ba ngôi sao. Thiếp theo anh quyết định phục thù lại bài ‘ Believer’ kia. Kết quả cho thấy chiến thật của đồng chí Chu Thiên ân rất chính xác, thời gian trụ của anh trong lần này không còn thảm hại đến đáng thương như trước kia nữa. Nhưng đến giữa bài anh gặp phải chút khó khăn, chỗ này có đoạn toàn nút đơn khá nhanh làm anh bấm không kịp được, ngón tay cứ tụt dần tụt đân xướng phía dưới và cuối cùng … game over.
Sau n lần cố chơi vượt qua đoạn này thì cuối cùng đồng chí Chu Thiên Ân cũng buộc đi ngủ. Trò này quá hại mắt.
Nhưng mà tối nay vì cái trò này làm anh chưa học hành được gì, đi ngủ không yên. Anh ngồi dậy giải một cái đề toán xong mới thỏa mãn đi ngủ.
Nghĩ lại thì tại sao anh lại phải làm việc này nhỉ? Vì muốn chơi với Dương An Đình?
Sáng hôm sau anh đến lớp, mắt nhìn về vị trí quen thuộc, con người quen thuộc. Mọi hôm cậu ấy đọc sách nhưng lúc này cậu ấy đang nằm nhoài ra bàn ngủ. Dáng vẻ y chang như một con mèo lười.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]