Tết Nguyên Đán sắp đến, không khí trong trường dường như sôi nổi hơn hẳn.
Nhất là cái loa trường không ngừng phát những bài chào xuân làm cho đám học sinh không thể không háo hức mong chờ kỳ nghỉ dài ngày này.
Mỗi năm Dương An Đình đều qua lại giữa ngôi nhà đang ở và những người thân quen ở phố Cầu Nham.
Mặc dù sống ở khu vực trọng điểm thành phố nhưng gần như tết nào bà Lê Diệp, mẹ của cậu cũng nấu một nồi bánh chưng nho nhỏ vừa đủ để cả nhà ăn trong mấy ngày tết.
Dương An Đình thường phụ trách trẻ lạt*, gói bánh chưng vuông, đôi khi cũng gói một hai cái ánh chưng tày nhỏ nhỏ.
—
Trường Trung học Phổ thông Chu Khánh bắt đầu lịch nghỉ tết từ ngày 28 âm lịch, mỗi cán bộ giáo viên và học sinh sẽ được nghỉ tết chín ngày.
Trước khi nghỉ tết mỗi giáo viên bộ môn đều cho đám học sinh của bọn họ một đống bài tập để làm dần trong kỳ nghỉ tết. Họ còn không quên nhắc học sinh đừng lơ là học tập, tránh ăn nhiều bánh chưng quá sẽ bị lú.
Đám học sinh ỉu xìu nhận đống bài tập, song đống bài tập đó cũng không thể cản nổi sự ham chơi của bọn họ, có đứa còn lên lịch chơi bời cụ thể cho kỳ nghỉ của mình.
Chu Thiên Ân quay sang nhìn Dương An Đình đang sắp sách vở chuẩn bị về nhà nghỉ tết.
“Nghỉ tết này cậu tính làm gì?”
“Làm bài tập về nhà.”
“Không chơi bời gì à?”
“Chưa biết.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nho-noi-quau-that-dang-yeu/2825573/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.