Bọn họ hào hứng chờ đợi khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ, ngay cả cái bóng nhỏ xíu cũng không được nhìn thấy.
Người đồng nghiệp ngáp một cái, nhàm chán bắt đầu đếm bướm xinh.
"Ây da, nơi này xanh hóa tốt thật nha, con bướm này đẹp quá nha."
Lauren có chút nản chí: "Nhưng đại nhân ngài ấy nói muốn đi yêu đương mà, tại sao không thấy phụ nữ nào thế?"
"Trời ơi, đây là bướm đuôi phượng mà, trời ơi là trời ơi, em gái tôi rất thích loài bướm này đây, tôi muốn bắt một con về."
"Chẳng lẽ ngài yêu đương trên mạng?"
"Con này! Con này thiệt là đẹp quá, lúc nhỏ tôi đi học đã được nhìn thấy tiêu bản của chúng, trời ơi đúng là một bầu trời tuổi thơ."
Lauren: "......"
"Tôi tưởng rằng tuổi thơ của cậu chỉ có em gái thôi chứ, không nhĩ rằng cậu vẫn còn có tuổi thơ khác nhỉ!"
Lauren không nhịn được mà phun tào mấy câu.
Người đồng nghiệp rất hùng hồn phản bác lại: "Tuổi thơ của tôi là lúc em gái tôi chưa lớn lên, đương nhiên là phải có chứ."
"Chờ một chút, cái chúng ta cần chú ý không phải là tuổi thơ, là... xuỵt!"
Ánh mắt Lauren chợt loáng lên, lấy tay chỉ về phía cánh cửa nhà đang mở ra.
Người đồng nghiệp gạt tay Lauren: "Cậu không sợ mình bị phát hiện sẽ thảm như thế nào sao?"
Lauren tủi thân chọt ngón tay, nhưng ánh mắt vô cùng hưng phấn nhìn về phía cánh cửa đang mở hé ra, mong chờ hành động tiếp theo của Tướng quân đại nhân.
Sau đó, cậu ta nhìn thấy.... một con mèo lười biếng cuốn đuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nha-tuong-quan-luon-thich-treo-len-giuong-ta/1316286/chuong-29-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.