"Cộng tình, chính là...."
Dịch Giai cầm tay Thẩm Chi Nhu đặt lên bàn tay mình, cô có một sống mũi thanh tú, theo góc độ nhìn của Thẩm Chi Nhu thì gần như là hoàn mỹ.
"Như vậy."
Không biết tại sao Thẩm Chi Nhu lại cảm thấy trong lòng không yên, ánh mắt có chút thất thần, nhưng lại không nhịn được mà muốn quan tâm nhiều hơn.
"Cứ như vậy sao?"
Thẩm Chi Nhu đợi mười phút nhưng không thấy có chuyện gì, Dịch Giai cũng không có cử chỉ nào khác thường, ngược lại chỉ tủm tỉm nhìn cô.
"Thất bại rồi, xem ra mình với Nhu Nhu không xứng đôi rồi."
Thẩm Chi Nhu ngẩn ra: "Chơi cái này àm cũng có thể thất bại sao?"
"Đương nhiên sẽ." Dịch Giai ra vẻ nghiêm túc gãi gãi mu bàn tay Thẩm Chi Nhu, "Thực ra cộng tình cũng không tốt, hoặc cũng có thể mình di truyền không tốt, có đôi khi bất tri bất giác liền đi vào, có đôi khi lại thật lâu cũng không có cảm giác."
Thẩm Chi Nhu thở dài, vô cùng buồn bã cầm ảnh chụp của mẹ lên.
"Thiệt hay giả, mẹ mình thật sự là... Không có chút cảm giác nào cả, thật sự xinh đẹp vậy sao?"
"Có nha có nha," Dịch Giai tha thiết nhìn Thẩm Chi Nhu, nghiên túc đến nỗi Thẩm Chi Nhu không có cách nào để hỏi lại, "Cũng rất giống KK nữa."
Bộ dạng Thẩm Chi Phồn rất đẹp mắt, nhưng mà.... thế nào cô cũng không thể nhìn ra.
Ngay cả một chút tương tự ở trên mặt cũng không có, thật sự là quá không khoa học rồi???
Tại sao lại không di truyền cho cô nhỉ? Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nha-tuong-quan-luon-thich-treo-len-giuong-ta/1316283/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.