"Meo!"
Nó được tiện nghi lại còn khoe mẽ, ngọt ngào mà yếu đuối nghiêng đầu kêu một tiếng, đôi mắt tròn xoe càng thanh tuần, giống như một khối thủy tinh xinh đẹp không có hình dáng rõ ràng, bên ngoài chính là sự hồn nhiên không rành thế sự, ý đồ lừa dối đều được thông qua.
Sau đó mèo con lại muốn tiến thêm một bước, nhìn xem phong cảnh gì bên dưới tấm chăn.
Nhưng Thẩm Chi Phồn cũng nhanh tay không kém, vươn một tay xách gáy mèo con nhẹ nhàng đặt xuống đất.
"Không được lên."
Thẩm Chi Phồn duỗi tay lại vào ổ chăn, nghĩa chính ngôn từ mà nhìn mèo con.
Mèo con hơi do dự một chút, trải qua vài ngày đóng vai quý ông lịch lãm, thân là một mèo con đầy kinh nghiệm diễn xuất. Nó liền ủy khuất meo meo hai tiếng, sau đó vươn hai móng vuốt mềm mềm cào lên drap giường, cuối cùng thì ngửa đầu nhu thuận nhìn đối phương, dường như vô cùng dịu dàng không có chút ác ý nào.
Mặt Thẩm Chi Phồn còn hồng hơn.
Tuy rằng đối phương chỉ là một con mèo, nhưng lại khiến cậu cảm thấy vô cùng ngại ngùng, đương nhiên chủ yếu là.... chuyện xảy ra tối qua thật khiến cậu hổ thẹn.
Cậu ôm chăn suy nghĩ, thật ra cậu không nhớ rõ ban đầu đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy giống như quay về rất nhiều năm trước ở N-192, nhưng lúc đó đã xay ra chuyện gì chứ.... lại còn không muốn đứng dậy, cậu chỉ nhớ rõ nhất, cuối cùng thân thể nóng bỏng của hai người kề sát lấy nhau.
Cái đoạn này cậu lại nhớ rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nha-tuong-quan-luon-thich-treo-len-giuong-ta/1316270/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.