"Chào ngài, hoan nghênh trở về, Ngôn tiên sinh."
Âm thanh điện tử quen thuộc vô cùng dịu dàng vang lên, đây là do anh đã chỉnh sửa thanh âm, vừa không dinh dính như thiếu nữ, cũng không lạnh lùng vô vị, có lẽ trong lòng anh có một thanh âm vô cùng hoàn mỹ.
"Ừ."
Ngôn Sóc nhẹ nhàng lên tiếng, đây là nhật ký bí mật dùng hình thức tiếng nói của anh.
Anh pha một tách cafe, hương vị thơm nồng nhanh chóng tỏa ra, là một loại hương vị đắng chát, bình thường sẽ có một chút tê tái, nhưng vẫn cứ là hương vị cực phẩm ấy, khiến người ta vừa yêu vừa hận, có lẽ đây chính là mị lực.
Thỉnh thoảng mẹ của anh sẽ đến đây, nhưng lại vô cùng ghét bỏ căn phòng nghèo nàn này, nói rằng vốn ban đầu căn phòng này rất ít khí người, cứ như vậy cho đến bây giờ càng khiến cho người khác không muốn đặt chân đến nữa.
Nhưng có lẽ là hợp với anh, anh vốn có ý thức lãnh địa vô cùng mạnh mẽ, mãnh liệt đến nỗi có chút cố chấp, mà sự cố chấp này cũng không phải chỉ thể hiện ở nhà, theo mỗ ta nói là, từ nhỏ đã quá kiềm chế sinh ra tính cách có chút vặn vẹo, anh đối với bản thân có yêu cầu rất cao, đương nhiên là anh cũng hoàn thành xuất sắc những yêu cầu đó, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ có lúc anh cảm thấy vô cùng quá sức.
Thời kì thiếu niên có một lần anh cảm thấy uất ức dẫn đến có khuynh hướng tự hủy diệt bản thân, nhưng cũng may mắn là tinh thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nha-tuong-quan-luon-thich-treo-len-giuong-ta/1316264/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.