Tiểu Bạch Cầu dạo khắp căn cứ Bình Minh cũng không tìm thấy Phương Hòa đâu, buồn bực nằm bẹp trên đầu Tiểu Tang cào tóc người ta, Tiểu Tang đưa cho nó một món đồ, kể từ lúc bị Phương Hòa quắn thành một quả cầu mây, Tiểu Bạch Cầu liền sinh ra hứng thú với món đồ chơi này, rãnh rỗi không có gì làm sẽ lấy ra cắn. 
Nhưng mà lần này, Tiểu Bạch Cầu lắc lắc móng vuốt, cầu mây nhỏ lập tức bị nó thu vào không gian, sau đó giơ chân chỉ chỉ phía trước, gương mặt thon gầy nhỏ nhắn của Tiểu Tang hiện lên ý cười, dùng tốc độ cực nhanh xông ra ngoài. 
Hình trình tìm kiếm Phương Hòa của hai đứa rất chi là dài dòng, bởi vì ngay từ đầu đã tìm sai hướng mọe rồi.... 
Tiểu Bạch Cầu không biết từ khi nào, mà tang thi nhỏ luôn như hình như bóng với mình đã có chỗ nào đó khác khác, giống như là đột nhiên, cho nó cảm giác ấm áp hơn rất nhiều. 
Hôm nay, hai đứa gác lại vụ tìm người, tạm dừng trong một căn nhà đã bị vứt bỏ từ lâu. 
Sau đó Tiểu Bạch Cầu há hốc mồm nhìn Tiểu Tang dọn dẹp nhà cửa, tuy rằng dọn xong vẫn rách nát y như cũ, nhưng tốt xấu gì cũng được cái giường, tiếp đến, Tiểu Tang còn đập nát một cái bàn gỗ, đốt lửa giữa nhà. 
Sau đó, đôi mắt đen láy của Tiểu Tang liền nhìn về phía nó, Tiểu Bạch Cầu trợn mắt nhìn lại, Tiểu Tang duỗi duỗi tay, nó liền giơ móng đặt lên, Tiểu Tang lắc đầu, nhẹ nhàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nha-tang-thi-vuong/2363093/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.