"... việc cấp bách nhất bây giờ là tìm cách giúp Lê Chấn no bụng, không thì tên ngu ngốc này lại đi gây chuyện khắp nơi cho mà xem." 
Nếu mấy thứ này Lê Chấn đều không thích thì cậu nên làm gì đây? Phương Hoà chạy lại bên người Lê Chấn, nhìn hắn hai mắt nhắm chặt, nếu hắn không thích ăn mấy thứ này thì cậu đành đi tìm thứ hắn thích vậy, những siêu thị lớn không phải có khu đông lạnh sao? Nếu hắn không ăn thịt sống thì thử ăn món chín xem sao, Phương Hoà tuy chưa từng nấu ăn nhưng món luộc, món hấp cậu vẫn có thể làm được. 
Cũng may trạng thái uể oải này của hắn kéo dài không lâu, lúc Lê Chấn từ trên giường ngồi dậy Phương Hoà có thể thấy ít nhiều gì hắn vẫn bị bản năng ảnh hưởng, nếu cứ kéo dài mà không ăn gì thì Lê Chấn nhất định sẽ gặp nguy hiểm. 
Phương Hoà ngẩng đầu nhìn Lê Chấn, suy nghĩ xem mình phải làm gì tiếp theo thì Lê Chấn lại cúi người, nhặt gói cá khô Phương Hoà để sang một bên kia, xé vỏ đổ cá khô ra ngoài. Cá khô bị hắn đập vụn, đưa tới trước mặt Phương Hoà. 
Phương Hoà hơi sững sờ nhìn ruốc cá được đập vụn một cách thủ công trên tay Lê Chấn, lại nhìn đôi mắt đen đặc của hắn, một hồi lâu mới nhấm nháp cá khô trong lòng bàn tay hắn. 
Lê Chấn... Tui nhất định sẽ tìm ra cách cứu anh, nhất định phải có cách. Phương Hoà vừa ăn vừa âm thầm hạ quyết tâm. 
Lúc cả hai từ trong không gian đi ra, Phương Hoà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nha-tang-thi-vuong/1113916/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.