Lâm Dật sau khi ra ngoài, thứ anh nhìn thấy là cảnh ấm áp của cô gái đang làm bài tập, chú mèo con bên cạnh vô cùng bình yên.
"Tiểu Mẫn, em có thể giúp anh xử lý vết thương của mèo con được không?" Anh bước đến trước bàn, cúi thắt lưng xuống bế Miểu Di lên.
"Được rồi." Cô gái tên Tiểu Mẫn nhìn chú mèo bị ôm đi một cách đáng tiếc, bất đắc dĩ đáp ứng.
Miểu Di đã tỉnh lại, nhưng không nhúc nhích, nó biết vết thương ở chân không thể tiếp tục trì hoãn, ngoài ra lông xung quanh miệng vết thương còn dính máu rất khó chịu, hơn nữa người này cũng nguyện ý giúp nó.
Lâm Dật đặt Miểu Di xuống bồn rửa mặt, cởi áo khoác bọc trên người nó, sau đó lấy nước oxy già và cồn i-ốt đã mua trên đường. Hắn dùng tăm bông tẩm ướt dung dịch oxy già, sau đó nhẹ nhàng lau chùi vết thương.
Miểu Di cảm thấy miệng vết thương lạnh buốt, may mà không đau lắm.
Lâm Dật lại mở nắp i-ốt, lập tức trong không khí tràn đầy mùi vị gay mũi, cồn i-ốt sẽ làm vết thương hơi đau, vì vậy động tác Lâm Dật nhanh hơn, nhưng cũng không thô lỗ.
Mèo ta chỉ hơi rùng mình, cố nhịn xuống.
Lâm Dật đậy nắp lại, khen ngợi sờ sờ đầu mèo nhỏ nói: "Thật dũng cảm."
Sau đó hắn lấy băng gạc ra, quấn nó thành hai hoặc ba lớp.
Lâm Dật kiểm tra lại toàn thân Miểu Di, phát hiện hai chân sau cong lên thiếu tự nhiên, liền vươn tay đụng vào.
"Meo meo!" Miểu Di kêu lên sợ hãi, cũng may nó cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nha-co-chi-thanh/4579634/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.