Đêm đã khuya.
Đám đàn ông đều đã có nơi để đi, đến Hạm phó cương trực là thế mà cũng ômcho mình một cô gái xinh đẹp, dắt díu nhau tới quán rượu tâm sự. Sau khi ở trước mặt mọi người gây náo loạn, tranh giành phụ nữ với Cục trưởngcục An ninh, Lăng Tranh vẫn dụ được cô con gái của một bộ trưởng nào đórời đi, từ đầu đến cuối không nhìn Tô Di lấy một lần.
Tô Di ngồitrên xe của một gã quân cảnh, trầm mặc nhìn cảnh đêm thành phố thanhbình, tươi đẹp bên ngoài cửa sổ. Tuyết rơi phủ kín các ngọn núi vùngngoại ô, ánh đèn ven đường núi sáng tỏ nhưng lạnh lùng trong cô độc.Phía xa xa còn có thể mơ hồ trông thấy dưới chân núi, những dòng sôngđóng băng như dát ngọc, trườn mình giữa bóng đêm. Đã nửa năm trôi qua,rốt cuộc cô cũng quay lại dinh thự của Thương gia thêm lần nữa.
Có vẻ như cô đã hiểu ra động cơ nụ hôn tối nay của anh ta có ý nghĩa gì.Có lẽ anh ta cảm thấy tức giận. Một người cao ngạo như anh ta, sao cóthể để Lăng Tranh cùng Hạm phó của cô mặc sức khiêu khích được cơ chứ?Hoặc, cũng có thể là do con người của Thương Chủy đã thay đổi, bây giờanh ta phô trương hơn thì sao?
Gần vua như gần cọp, lúc này, cô chỉ có thể đi bước nào tính bước ấy mà thôi.
Dinh thự vẫn vắng lặng, căn phòng cô từng ở tựa hồ hoàn toàn được giữ nguyên như cũ, quần áo và đồ dùng hằng ngày cũng được đặt đúng chỗ trước kiacô vẫn dùng. Cô bất giác thấy mình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang/39801/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.