Trong mắt Tô Di, vũtrụ rộng lớn chưa bao giờ xinh đẹp, lộng lẫy như hôm nay. Ngay giây phút đầu tiên khi bước vào boong thuyền, cô đã phát hiện bầu trời đêm nayđẹp không gì sánh được.
Đám đàn ông ai nấy đều mặc quần đen dài,áo trắng, thân hình cao to, lực lưỡng dung mạo anh tuấn, sáng ngời. Bọnhọ xếp hàng chỉnh tề, nghiêm trang chắp hai tay sau lưng, ngẩng đầu, ưỡn ngực theo đúng chuẩn mực của bậc quân nhân, trước mặt là những máy baychiến đấu hiệu Tuyết Phong.
Liên Đạc trong bộ quân phục chỉnh tề, cũng đứng chắp hai tay sau lưng nheo mắt nhìn Tô Di tiến đến gần. LăngTranh đứng sau Hạm trưởng ngực vẫn còn quấn băng gạc, trên mặt có vài ba vết xước nhàn nhạt nhưng vẫn nở nụ cười vô cùng khí khái. Các binh sĩhậu cần mặt đất và các sĩ quan kỹ thuật đều đứng ở lan can tầng hai, cúi đầu chăm chú quan sát mọi việc diễn ra dưới boong thuyền. Tô Di ngướcmắt nhìn, chỉ thấy mọi người đều đang nhìn cô bằng ánh mắt rất mực ônhòa. Cô hít sâu một hơi, đi tới trước mặt Liên Đạc. Liên Đạc liếc nhìncô một cái, nhận một đôi quân hàm hình giọt nước từ tay Hạm phó, cài lên cầu vai áo của cô.
“Chúc mừng cô, Thiếu úy!”
Giọng nóicủa Tô Di hơi run rẩy: “Cảm ơn Thượng tá!” Cô nhanh chóng giơ bàn tayphải ngang thái dương, ngay cả Liên Đạc và tất thảy binh lính không quân cũng đều nhất loạt hướng về phía cô, chào theo nghi thức quân đội.
“Đêm nay là của cô, Trung úy. Nhưng đừng uống say quá, ngày mai còn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang/39799/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.