Những đám mây ngũ sắc không ngừng di chuyển, biến hoá thành những dải ánh sáng lung linh,huyền ảo trên bầu trời thành phố. Phố lớn ngõ nhỏ, bốn bề xe cộ qua lạinhư mắc cửi, từng đoàn người tấp nập, huyên náo, tiếng tranh cãi ầm ĩ,chói tai...
Tô Di cố gắng chạy như điên loạn, dường như, mọi cảnh vật và con người đẹp đẽ xung quanh trong mắt cô lúc này đều trở nên vôcùng kỳ quái. Cô thở hồng hộc, cố hết sức để tháo chạy. Nhưng vẫn khôngđủ nhanh. Một người ba ngày chưa có hạt cơm nào vào bụng, sao có thểchạy nhanh hơn được đây?
Nhưng cô không thể dừng lại lúc này.
Cuối cùng, Tô Di cũng nhìn thấy một con ngõ nhỏ ở trung tâm thành phố. Nhưng con đường phía trước đã bị một bức tường cao chặn đứng, còn phía sauvẫn không ngừng truyền đến những tràng cười kỳ dị. Tô Di toát mồ hôilạnh, xoay người lại nhìn. Trong vô thức, hai cánh tay cô ôm chặt lấythân mình, tựa hồ làm như vậy có thể khiến cô cảm thấy yên tâm hơn mộtchút.
Nơi đầu ngõ có mấy bóng người cao lớn chặn ngang.
“Cứu tôi với! Cứu tôi với!” Biết rõ lời kêu cứu lúc này chỉ vô ích nhưng TôDi vẫn cố liều mạng dùng âm thanh khản đặc, khô khốc của mình để gàokhóc, chỉ mong kỳ tích xuất hiện. Nhưng trên con phố tấp nập người xetới lui kia, chẳng một ai vì tiếng kêu khóc của cô mà dừng lại.
Gã đàn ông cao gầy đứng đầu cười nhạt. “Chạy ư? Tao cho mày chạy đấy!”
Phía sau, mấy tên khác bắt đầu tháo thắt lưng, một tên trong số đó cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang/39787/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.