Công cuộc đổi chủ của tinh hệ Vĩnh Hằng vô cùng rầm rộ, nhưng Tô Di lại không hề hay biết. Cô vẫn tha thiết nhớ tới con trai, cảm thấy đau lòng vì rất có thể Mạnh Hi Tông thực sự đã chết, vì thế, khi nghe thấy Cố Vũ Khanh nhắc đến Tráiđất, tâm trạng cô cũng không quá chấn động. Có lẽ, so với Mạnh Hi Tông,việc tìm kiếm cố hương đã không còn quan trọng với cô nữa.
Cố VũKhanh thấy vẻ mặt của cô từ đầu đến cuối vẫn lẳng lặng, xa cách, liềnnhíu mày, nói: “Tiểu thư, cô có thể hỏi tôi ba điều.”
Tô Di nhìn khuôn mặt luôn thường trực nụ cười của anh ta, lẳng lặng nói: “Các người là ai?”
“Người hư thể.” Cố Vũ Khanh thấy cô cuối cùng cũng lộ ra chút thần sắc kinhngạc thì không khỏi cảm thấy hài lòng. “Cũng có chủng tộc gọi chúng tôilà nửa người máy hoặc nửa con người.”
Đôi môi Tô Di hơi mấp máy, cô không hỏi tiếp vấn đề này nữa. “Tại sao các người lại giết chết người máy trên chiến hạm của tôi?”
“Bởi vì bọn chúng là người máy.” Cố Vũ Khanh trả lời rất trôi chảy, nhưngđối với Tô Di, câu trả lời của anh ta có cũng như không. Bởi vì bọn họlà người máy nên phải giết sao? Nhưng phải công nhận một điều, với thểchất đặc thù và kỹ thuật phi hành của mình, bọn họ đúng là khắc tinh của Người máy.
“Chủng tộc các người tồn tại vì mục đích gì?” Tô Di nhìn anh ta chằm chằm.
Anh ta cất tiếng cười lanh lảnh, vỗ tay hoan hô rồi nói: “Hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang/3015703/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.