Khi Tô Di tỉnh lại, cô không khỏi cảm thấy bất an một cách kỳ lạ.
Mạnh Hi Tông đã rời khỏi nhà, tham gia huấn luyện quân đội, trong căn nhàvắng vẻ chỉ có một mình cô. Tối qua, bác sĩ đã lén lút đến nhà, dặn đidặn lại rằng cô tuyệt đối không thể hoạt động mạnh một lần nào nữa. Côvà Mạnh Hi Tông đã bàn bạc và quyết định, nếu ban ngày xảy ra việc gìbất thường, cô sẽ trốn xuống dưới tầng hầm. Nhưng cô không ngờ, việc bất thường lại tới nhanh như vậy.
Hơn tám giờ sáng, cô vừa ăn sángxong liền khóa trái cửa nhà và cánh cửa sắt của tầng hầm, nằm trên ghếdưới hầm, thiu thiu ngủ mất. Cô nằm mơ thấy con trai mình đã ra đời vàđược hơn một tuổi. Mạnh Hi Tông đang bế thằng bé, một nhà ba người cườiđùa vui vẻ trên bãi cỏ dưới ánh mặt trời. Giấc mộng này quá đỗi ngọtngào, khi tỉnh dậy, khóe miệng cô vẫn cong cong một nụ cười chưa tan.Sau đó, cô nhìn thấy trần nhà màu xám quen thuộc và cả căn phòng quenthuộc. Nhưng cô tuyệt đối không nên xuất hiện ở đây. Đây là buồng ngủchính trong căn biệt thự của Mạnh Hi Tông ở thành phố Tự Do, hiện giờ đã là Tổng bộ chỉ huy của Người máy.
Cô hoảng sợ, kinh hãi ngồi bật dậy.
Đây thực sự… thực sự là căn phòng đó!
Theo phản xạ, cô đưa tay sờ khẩu súng giắt trong cạp váy dài – trống không!Lại sờ lên mảnh dao nhỏ bí mật giấu dưới lớp áo lót – cũng trống không!
Một nỗi bất an to lớn lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang/3015676/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.