Bảo bối, nếu như lầnnày mẹ không bảo vệ được con thì xin con cũng đừng trách mẹ. Trong thờikỳ thực dân u tối này, ba và mẹ vì hạnh phúc của tất cả mọi người mà cóthể phải hy sinh nhiều hơn.
Tô Di đè nén nỗi hoảng sợ và lo lắngtrong lòng xuống, cầm chắc trong tay con dao chém sắt như chém bùn, cẩnthận dựa sát vào chân tường. Có lẽ bởi vì đám người máy đều đang bận rộn vác súng, canh giữ xung quanh bệnh viện nên trước cửa căn phòng nàykhông có ai. Cửa phòng bị khóa trái, Tô Di cầm dao, nhẹ nhàng khoét mộtvòng tròn trên vách rồi cắt đứt ổ khóa. Cô lặng yên mở cửa, khẽ khàngbước ra ngoài.
Cô căn bản không tin vào những gì gã Thiếu táNgười máy kia nói. Nếu như lần này, mục đích chính của bọn chúng là giết chết tất cả phụ nữ mang thai ở căn cứ này thì chắc chắn chúng sẽ chẳngđể cho bất cứ người nào sống sót. E rằng ban nãy chỉ là kế hoãn binh,một khi xác định Hình Kỳ Lân không biết gì về hành động lần này, hắn sẽquay lại giết cô ngay lập tức. Cô phải chạy trốn!
Kể từ lúc rơivào tay giặc đến giờ, đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được sự tàn nhẫnvô tình của đám người máy. Bọn chúng chưa từng vô duyên vô cớ tàn sátmột ai, điều này đã khiến cho loài người cảm thấy yên tâm với hiệntrạng, phục tùng kẻ thống trị hùng mạnh mà tử tế này. Nhưng mới vừa rồinghe được giọng điệu lạnh lùng, tàn nhẫn của tên người máy kia, Tô Dithực sự cảm thấy hãi hùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang/3015672/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.