Tô Di chợt tỉnh giấc vì đứa bé trong bụng cô có động tĩnh, như thể nó cũng cảm nhận được tình hình bất ổn lúc này.
Đây là một khoang nghỉ ngơi cách Trung tâm chỉ huy không xa. Nhờ phúc củađứa bé mà cô có thể ngủ được một lát. Cô nhìn đồng hồ đeo tay, lúc nàycách thời gian bọn họ nhảy siêu quang tốc trốn chạy mới được hơn haitiếng đồng hồ. Dọc đường đi, cô gặp không ít các sĩ quan quân đội, người nào người nấy đều có vẻ vô cùng căng thẳng, có người lại tỏ ra hết sứcmệt mỏi và uể oải. Đúng vậy, Lính đánh thuê luôn hống hách, vô kỷ luậttrên cái tinh hệ này, đã bao giờ đã phải chịu thất bại thảm hại đến vậy?
Cô bước vào khu Trung tâm chỉ huy tác chiến, phát hiện nơi này bây giờchằng khác lúc cô vừa mới rời đi là bao. Các sĩ quan kỹ thuật vẫn dốctoàn bộ sức lực và sự tập trung cho công việc, tính toán những tổn thất, phân tích tình hình chiến đấu, không ngừng đưa báo cáo đến tay Hạm phó. Tổ sửa chữa của bộ phận hậu cần mặt đất đang gấp rút sửa lại các thiếtbị trong khu Trung tâm tác chiến, còn các sĩ quan truyền tin đang kiểmtra, đối chiếu số lượng chiến hạm và phi công ra trận trong cuộc chiếnvừa rồi.
Mạnh Hi Tông vẫn đứng nguyên tại chỗ, cúi đầu, cùng mộtvài vị cơ trưởng viết gì đó trên giấy. Tô Di không hề nghi ngờ rằng anhđã đứng như vậy suốt mấy tiếng đồng hồ rồi. Cô hỏi viên sĩ quan bêncạnh: “Ngài chỉ huy đang làm gì vậy?”
“Phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang/3015663/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.