Bóng đêm đỏ thẫm nhưlửa. Thực ra, ở thành phố Lính đánh thuê này, ban ngày và ban đêm khôngkhác biệt là mấy, bầu trời luôn có màu đỏ hồng, chỉ là ban ngày sáng hơn ban đêm một chút.
Tô Di và Mạnh Hi Tông ngồi trong một nhà hànglớn, cô nhân viên phục vụ Thú tộc bưng lên cho họ một khay Teppanyaki[1] nóng hổi. Đây là món ăn dân dã trên hành tinh này, được nêm nếm thêmmột chút gia vị màu sắc sặc sỡ đặc thù của Thú tộc, từ xa đã ngửi thấymùi cay xộc vào mũi.
[1] Đồ nướng kiểu Nhật, điểm đặc sắc là thực khách có thể thưởng thức những món ăn do đầu bếp chế biến trực tiếptrước mặt mình trên một cái bàn bằng gang hoặc thép. Trong tiếng Nhật,teppan có nghĩa là gang/thép, yaki có nghĩa là đồ nướng.
Tô Dithèm đến rỏ dãi, không chút do dự, cầm dĩa ăn ngấu ăn nghiến. Cô vốnthích ăn cay nên lúc này cảm thấy sảng khoái vô cùng. Mạnh Hi Tông ngồibên cạnh nhìn cô ăn cay tới nỗi mặt đỏ phừng phừng, liền nhàn nhạtkhuyên: “Em ăn vừa vừa thôi, không dạ dày nhất thời không thích ứng được đấy!”
Tô Di không thèm để ý đến lời anh, nhìn anh chỉ ăn mỗi hoa quả, liền hỏi: “Anh không ăn à?”
“Mùi vị quá nặng.”
Chẳng phải khẩu vị của anh cũng “nặng” lắm sao? Tô Di thầm oán thán, nghĩ tới sáng hôm nay bị anh giày vò, cô lại cảm thấy uất nghẹn, xấu hổ vạnphần. Dường như Mạnh Hi Tông đoán được suy nghĩ của cô, liền thấp giọngcười. Tô Di trừng mắt liếc anh, có vẻ như anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang/3015655/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.