Đáp lại câu hỏi của Nữ vương chỉ là sự trầm mặc.
Tựa hồ đã quen với thái độ của Lăng Tranh, trong nhà vang lên tiếng bướcchân khe khẽ. Nữ vương thấy Y Đại và Ly Tử đang nằm sõng soài trên mặtđất thì khẽ cười, nói: “Đây là quân tiên phong của loài người, khanhmuốn cứu bọn chúng ư? Khanh có biết như vậy là phản quốc không? Cho dùkhanh có là Vương phu của trẫm thì cũng không thể hành động như vậy!”
“Không hành hạ tù binh đến chết, đây vốn là đạo lý cơ bản trong chiến tranh.”Lăng Tranh rốt cuộc cũng mở miệng. “Hơn nữa, tôi không phải là thần dâncủa cô.”
“A... Cuộc tập kích trên không của đội quân này đã pháhủy phân nửa hệ thống phòng ngự mặt đất của chủng tộc ta, dân chúng lạicàng thương vong vô số.” Giọng nói của Nữ vương rất kiên định và hùnghồn. “Bọn chúng là tù binh chiến tranh, chết chẳng có gì đáng tiếc cả.”
Lăng Tranh lát sau mới nói: “Tôi muốn biết tình hình chiến tranh thế nào rồi?”
“Tình hình chiến tranh ư? Đơn giản thôi... Trẫm đã nắm giữ quyền khống chếbầu trời.” Nữ vương chậm rãi nói: “Quân của Mạnh Hi Tông cô độc xâm nhập đã bị hao tổn quá nửa. Trong ngày hôm nay, đại quân của trầm sẽ lần nữa tiến đánh hành tinh của Liên minh, lần này, trẫm sẽ chiếm lĩnh toànbộ!”
Tô Di giật thót tim, lời nói đó của Nữ vương vô cùng trầm ổn và tự tin, khiến người khác không thể không tin tưởng điều đó thực sựsẽ xảy ra. Nhưng muốn cô phải tin thế nào đây? Mạnh Hi Tông bại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang/3015636/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.