Bề ngoài nói là muốn nghe ý kiến của cô nhưng câu nào của hắn cũng có đe doạ, tiểu nhân!
Nhìn cô gái nhỏ đang nóng giận nhưng chẳng thể làm gì được, người đàn ông câu lên nụ cười, điều này khiến cho Tiểu Hắc phải xoay đi nơi khác tránh chạm mắt với hắn thì mới giữ nỗi bình tĩnh.
" Vậy thì... bắt đầu từ bây giờ nhỉ?" - Xích Diễm lên tiếng.
" Bây giờ tôi phải hộ tống phu nhân nên không có thời gian rãnh cho ngài...".
Chưa nói hết câu liền bị Hào Kiện huých vai, anh khẽ huých vai cô rồi thì thầm:
" Chậc, nói gì thế, ở đây biết bao nhiêu người".
Tiểu Hắc thở dài, sửa lại:
" Ngày mai ạ".
Người đàn ông càng nhìn thì càng không thuận mắt khi có người chạm vào cô, hắn không vui nhưng cũng lên tiếng:
" Ừ".
Không vui thì mặc kệ hắn chứ? Cơ thể của cô, muốn cho ai chạm thì cho, làm gì đến lượt hắn xen vào?
Buổi tiệc cho đến khi kết thúc thì cũng đã tối, Tiểu Hắc thực sự rất mệt, chưa bao giờ có cảm giác vừa phiền vừa bực như lúc này. ngày mai còn phải ở cùng với hắn, chậc.
Cô hộ tống Lưu Ly về đến dinh thự liền đi tìm Hải Quỳ, nữ bác sĩ đang tài liệu, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc liền trực tiếp hỏi:
" Băng gạc hết rồi?".
" Ừm, gặp chút vấn đề, sử dụng hết đồ dự phòng rồi".
Hải Quỳ đi đến bên cái tủ nhỏ lấy ra một cái túi bằng vải to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2894834/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.