Xích Diễm cười nhạt khi nghe thấy câu nói của cô:
" Con tin gì chứ? Ta muốn em theo cách đàn ông nhìn nhận người phụ nữ của mình...".
Còn chưa nghe hết câu thì cô đã quyết liệt vùng vẫy, gương mặt có chút khó tin. Vì hắn mãi không buông mà cô dần mất đi sự bình tĩnh:
" Tên điên này có bỏ ra không thì bảo?!".
" Rốt cuộc tại sao em lại ghét bỏ ta như thế chứ? Chỉ cần đi theo ta thì em muốn gì ta đều đáp ứng\~".
Tiểu Hắc nổi cáu, nhìn thẳng vào hắn rồi cắn răng nghiến lợi:
" Vậy thì đi chết đi".
Không gian trở nên yên tĩnh đến lạ thường, thậm chí có thể nghe thấy được tiếng lá rơi xào xạc bên ngoài cửa sổ đang đóng kín. Tiểu Hắc quá mệt mỏi khi phải chơi cùng hắn rồi, thở dài mở miệng định nói gì đó thì bàn tay đang bị nắm có vật gì đó đặt vào, tầm mắt của cô hạ xuống liền nhìn thấy đó là một thanh đoản kiếm được chạm khắc hoa văn rất tinh tế.
Gương mặt nhỏ nhắn của thiếu nữ ngây ngốc không hiểu chuyện gì xảy ra thì giọng nói trầm của người đàn ông vang vọng bên tai:
" Nếu em muốn thì cứ lấy đi".
Phập...
Nói rồi, hắn cầm lấy tay cô, không chút đắn đo găm thẳng thanh kiếm vào ngực mình, Tiểu Hắc bị doạ sợ, đôi mắt mở to, nhìn bàn tay đang được hắn nắm chặt, cầm lấy thanh đoản kiếm. Khuôn ngực vạm vỡ sẫm màu cứ thế bị thanh kim loại sắc bén xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2894812/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.