Kiến trúc ở Công Quốc khác xa so với Đế Quốc, dinh thự của Xích Diễm rộng lớn và chỉ có hai tầng, người hầu khá đông nhưng không đi riêng rẻ mà làm việc theo nhóm nhỏ khoảng năm người.
Đường đi vào đại điện trải một tấm thảm màu đỏ, hai bên trồng rất nhiều hoa cẩm tú cầu, Tiểu Hắc nhìn một lúc lâu người đàn ông thấy vậy liền nói:
" Nơi này không thích hợp để trồng hoa, ta phải chăm sóc vất vả lắm mới được thế này đấy, đẹp không?".
Cô không trả lời, hắn chỉ cười rồi tiếp tục đi vào trong, được một đoạn lại lên tiếng:
" Đã đến đây rồi, chi bằng... mặc trang phục của Công Quốc".
Tiểu Hắc nhìn hắn, rồi lại xem xét nữ hầu xung quanh.
Nam thì cởi trần mặc quần thụng, nữ thì đỡ hơn mặc áo không tay dài đến eo. Cô đang cải nam trang, mặc đồ dành cho nam thì phải cởi trần, mặc đồ dành cho nữ thì khác gì để lộ thân phận, hắn muốn cô mặc thế nào?
Cô nhìn hắn rồi nhíu mày, người đàn ông co rúm hai vai, đưa tay lên che miệng, dáng vẻ mãnh nam yếu đuối hai mắt long lanh khiến cho Tiểu Hắc chỉ muốn chạy xuống tầng hầm khi nãy nhặt bừa một thanh kiếm rồi đâm hắn vài nhát.
Lương Tri ngửa mặt lên trời thở dài, đã về đến Công Quốc rồi nhưng vẫn bị ảnh hưởng bởi khí hậu của Đế Quốc, vương phi xin hãy tha thứ cho sự vô năng này của thần vì không bảo vệ được tam hoàng tử chu toàn.
Vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893272/chuong-27.html